Chuyển ngữ: Cực Phẩm 
[Nhật ký trưởng thành - Lịch sử vẫn luôn giống nhau đến đáng kinh ngạc]. 
Không kịp viết ngày và tâm tình. 
Có một chuyện quan trọng cần tôi phải nhớ cực kỳ kỹ. 
Cuối cùng anh ta cũng lại muốn ra tay với tôi, ha ha —— gạch đi. 
Nghiêm túc mà nói, ngay lúc chúng tôi mới ở trên đường trở về, anh ta nói hai câu rồi sau đó không nói gì nữa, có phải lúc đó trong đầu anh ta chính là kế hoạch tối nay không... Thật ra trong lòng hơi giận, lẽ nào ý nghĩa tồn tại của Tiểu Đông Dương, chính là để anh ta đùa giỡn vỗ trong tay sao! 
Bây giờ anh ta đang đứng ở đầu gường lấy ra một, ừm, củ nhân sâm? 
Trời ơi, đây rõ ràng là tối nay sẽ làm công kích "nhân sâm (1)" với tôi! 
(1) Tách nghĩa từ nhân sâm, nhân là người, sâm nghĩa là tham gia/thâm nhập vào, có thể hiểu nghĩa bong bóng là làm công kích thâm nhập người. 
Anh ta lại lấy vài cây nến ra để trên tủ đầu giường, còn có cồn, bông gòn, còn có một cái bật lửa nữa... 
Nói thật, nhìn đến đây tôi thật có chút không dám tin, không có tâm tình để hạ bút, không biết nên viết tiếp thế nào. 
Không phải, anh ta xác định mới bắt đầu đã chơi lớn thế sao! 
Trong lòng vô cùng căng thẳng, cũng vô cùng thấp thỏm, có cồn có bông gòn, là lo lắng sẽ tổn thương đến tôi, cho nên sớm chuẩn bị? 
Tri kỉ như thế khiến tôi lo lắng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-truoc-khi-ly-hon/3068397/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.