Về đến nhà Mục Vân Tinh đã không đem thư tình cho Thời Giang, cậu cảm thấy đêm nay Thời Giang không xứng. Đồng thời, lúc cởi quần áo chuẩn bị tắm rửa, Mục Vân Tinh ngửi chiếc T-shirt của mình, có mùi chua.
Khoé miệng Mục Vân Tinh nhếch lên, chạy ra ôm lấy Thời Giang. Trừng phạt Thời Giang, Thời Giang thối thối!
Nhưng Thời Giang lại rất hưởng thụ, quả thật ôm Mục Vân Tinh không buông tay. Ôm đến mức Mục Vân Tinh nghi ngờ như vậy có tính là đang trừng phạt Thời Giang hay không.
Đang định không ôm anh nữa, muốn tránh ra khỏi người Thời Giang, lại thoáng nhìn thấy Thời Giang đang bịt mũi.
Mục Vân Tinh lộ ra ánh mắt của Holmes, cậu phát hiện rồi!
Còn muốn giả vờ bình tĩnh? Cho thối chết anh!
*
Sau khi tắm xong cả hai cùng làm tổ trên sofa xem TV, cho đến khi kết thúc bộ phim truyền hình, Mục Vân Tinh đều nhịn xuống không nói ra chuyện bức thư tình. Khi Thời Giang tắt TV rồi gọi Mục Vân Tinh về phòng nghỉ ngơi.
Mục Vân Tinh bất ngờ dùng chân móc lấy chân Thời Giang.
Thời Giang nhướng mi: "Dâm rồi?"
"Nói bậy!" Mục Vân Tinh mở miệng phủ nhận, sau đó ngạo kiều* hất cằm lên, ý bảo Thời Giang ngồi xuống.
(*) Ngạo kiều có nghĩa là ngoài mặt thì tỏ vẻ lạnh lùng, ương bướng nhưng bên trong là kiểu người ôn nhu dịu dàng, có phần ngại ngùng, xấu hổ, có thể hiểu đơn giản là "Ngoài lạnh trong nóng".
Thời Giang trực tiếp ôm Mục Vân Tinh vào trong ngực: "Được rồi, không dâm, muốn nói chuyện gì?"
Hai mắt Mục Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-la-trai-nghiem-gi/1059948/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.