🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày hôm sau Mục Vân Tinh bị lãnh đạo phê bình vì lười biếng tại nơi làm việc, tiện đó còn nói mái tóc đỏ của Mục Vân Tinh không được phép nhuộm lại. Dù sao cũng là bộ mặt giao tiếp duy nhất của bộ phận kỹ thuật, nhưng lãnh đạo vẫn bảo Mục Vân Tinh đừng quá phi chính thống.

Lời thô tục sắp thốt ra, Mục Vân Tinh nhịn xuống.

Bạn tốt của Mục Vân Tinh – Triệu Hâm thấy cậu từ văn phòng lãnh đạo trở về liền nghiêng người hỏi: "Chỉ là một tờ giấy trắng thôi mà, cậu đang nhìn cái gì vậy?"

Mục Vân Tinh phản bác lại ngay lập tức, đó là tờ giấy trắng bảo bối của cậu.

Mà đó là giấy trắng sao?

Đó là thư tình mà cậu phải viết, chẳng qua hiện tại cậu chưa viết được một chữ nào thôi.

"Không có việc gì thì đừng có nói chuyện với tôi, tôi mẹ nó đang rất bận." Mục Vân Tinh rất cáu kỉnh, bởi vì cậu không thể viết mấy cái lời bày tỏ tình yêu của mình xuống được.

Thư tình là vũ khí bí mật, là át chủ bài của cậu, là kiểu có thể làm cho Thời Giang sáng mắt trong lần xuất hiện cuối cùng.

Triệu Hâm cười nịnh nọt, lập tức bóp vai cho Mục Vân Tinh: "Có việc có việc. Bên cạnh có một thực tập sinh mới đến, trông rất xinh. Cậu giúp tôi xin WeChat nhé?"

Mục Vân Tinh mặc kệ, di chuyển bả vai chanh chua nói: "Cậu không có miệng hay không có tay?"

Vì tình yêu Triệu Hâm chịu đựng sự xấu tính của Mục Vân Tinh, khuôn mặt vẫn rất thoải mái: "Có miệng có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-la-trai-nghiem-gi/1059943/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mang Thai Là Trải Nghiệm Gì?
Chương 13: Vân Tinh dỗ người
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.