Edit + Beta: Toả Toả
Thời Giang mỉm cười, hoàn toàn không quan tâm đến lời xin lỗi của Mục Vân Tinh: "Giải thích."
Mục Vân Tinh: "........"
Mục Vân Tinh nhăn nhó, không cam lòng mà thừa nhận là vì mình xấu hổ nên không dám nói ra, còn nói nhất định sẽ không làm cho Thời Giang ghen.
Nói xong liền đưa lưng về phía Thời Giang, lời giải thích mơ hồ khiến cậu hoàn toàn không dám nhìn Thời Giang.
Thời Giang liếc nhìn Mục Vân Tinh đã quấn thành một quả bóng, còn nói sẽ không làm cho anh ghen?
Thời Giang chỉ có thể đoán được một nửa: "Chẳng lẽ là anh sao?"
Chắc là không đâu, nguyên năm cấp ba Mục Vân Tinh cũng chưa từng nhìn thẳng anh.
Thời Giang đang phủ nhận chính mình, mà Mục Vân Tinh nghe vậy đột nhiên bùng nổ, quay lưng về phía Thời Giang mắng to: "Con khỉ! Làm sao có thể, anh đừng có mà tự luyến!"
Cậu còn muốn ẩn luôn mình vào chăn bông, nhưng Thời Giang đã túm lấy chăn, cậu chỉ có thể hờn dỗi với không khí, mà lỗ tai thì đỏ bừng.
Đỏ muốn nhỏ máu.
Thẹn quá thành giận đây mà.
Cho nên, thật đúng là anh?
Thế nhưng cấp ba Mục Vân Tinh đã yêu thầm anh như thế nào vậy? Thừa dịp anh không chú ý thì lén nhìn?
Thời Giang cũng không rõ lắm, nhưng Mục Vân Tinh mắng xong liền hối hận, lại chui ra khỏi chăn đi qua hỏi Thời Giang: "Anh không tức giận sao?"
Cậu bám lấy cánh tay của Thời Giang, cúi đầu xuống, vẻ mặt ảo não.
Thời Giang rũ mắt không nói gì.
Mục Vân Tinh đành phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-la-trai-nghiem-gi/1059942/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.