Anh lúc đó chỉ mới 18 tuổi, Mặc Tần Minh cũng nghĩ như mẹ mình vậy. Anh thầm nghĩ phải quên nó đi, nhưng không hiểu sao nó lại đeo bám anh lâu đến thế, đặc biệt trong khoảng thời gian gần đây, giấc mơ đó lại xuất hiện trong tiềm thức của anh nhiều hơn. Hai hàng nước mắt bỗng xuất hiện ở hai bên kẽ mắt còn nhắm của anh. Anh giật mình tỉnh lại bởi tiếng gõ cửa bên ngoài.
Mặc Tần Minh bật dậy quần áo chỉnh tề, nhanh chóng lau đi nước mắt trên khuôn mặt, anh khẽ đưa tay ngang miệng rồi nói:
"Vào đi!"
Người bước vào là Dương Linh, anh hơi bất ngờ vì đây là lần đầu tiên cô đến tìm gặp anh. Cô cầm trên tay tập tài liệu lững thững bước vào. Anh nhìn là biết ngay cô đến tìm gặp anh làm gì.
"Xin chào giám đốc"
"Đến đây có việc gì thế" Anh hỏi.
"Tại sao giám đốc lại giao cho tôi về việc báo cáo dự án này vậy ạ"
"Là kiểm tra năng lực của lính mới thôi, nếu như cô chứng tỏ được không chừng sẽ được thẳng tiến trong tương lai thì sao"
ads
Dương Linh vẫn nhìn anh sau đó cúi nhìn xuống đống giấy tờ trên tay, cô vẫn không nói gì. Mặc Tần Minh hỏi tiếp:
"Cô nghĩ là do chuyện hôm trước sao"
Cô lắp bắp trả lời: "Vâng ạ"
Anh khẽ nhếch mép lên cười rồi nói: "Cô không cần nghĩ nhiều, dù sao đây cũng là một dự án đơn giản, tôi tin cô làm được"
Cô lúc này vẫn nhìn anh rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-con-cua-chong-cu/2602273/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.