"Giám đốc vẫn ổn chứ"
Nhìn Mặc Tần Minh mệt mỏi dở từng trang tài liệu vừa đọc, mắt nhắm mắt mở không thôi.
"Bình thường anh rất tỉnh táo, hôm nay này chông anh rất mệt" Đẳng Thiếu hỏi lại lần nữa.
Mặc Tần mInh bỗng nhiên cảm thấy hơi bực trong người. Rõ ràng là hôm qua anh nhường cô ngủ trên giường, nhưng lại không nhận được lời cảm ơn hay hành động nào của Dương Linh hết.
"Anh xem, hôm qua tôi phải nằm ngủ ở sofa đó, vậy mà cô âý không cảm ơn tôi gì hết"
Khả Vỹ bất ngờ rồi bật cười. Thì ra vì phải nhường Dương Linh ngủ trên giường mà ông sếp của mình lại mệt mỏi như vậy.
"Hôm qua anh nhường cô ấy hả"
"Tôi lại phải nhường, chẳng qua lại muốn ngủ ở ghế thôi"
"Chắc cố ấy quên"
"Quên sao được chứ, bận gì mà quên"
Mặc Tần Minh vẫn nhăn mặt lật từng trang sách, đến lúc không chịu nổi nữa, anh đứng thẳng dậy
"Tôi ra ngoài rửa mặt một chút, anh tiếp tục làm việc đi"
Khả Vỹ nhìn anh cười thầm, lần đầu tiên thấy sếp của mình lại trẻ con như vậy. Chắc có là do cô ấy rồi, Khả Vỹ lật lại tập tài liệu, có một thư mời rớt ra mà anh mới lấy hồi sáng.
"Để tí giám đốc về đưa cho anh ấy vậy"
ads
Nói xong Khả Vỹ cầm để một bên rồi tiếp tục làm việc.
Khi đã làm xong, Mặc Tần Minh bước thẳng tới phòng làm việc của Dương Linh, thấy cô vẫn đang bình thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-con-cua-chong-cu/2602237/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.