Khai Nguyên năm thứ năm, trên triều đình luôn bàn tán về việc Hà Yến Đình không có con nối dõi trong hậu cung. Hà Yến Đình bèn đơn giản đến Ninh Sơn để phong thiện, nói rằng mình vô d.ụ.c vô cầu, cần tu tâm dưỡng tính mười năm.
Vân Khê là đại thái giám thân cận của Hà Yến Đình: “Bệ hạ, có cần nghỉ tạm ngoài sơn môn một lát không?”
Hắn lấy lòng nói: “Sau giờ Ngọ làm lễ phong thiện, chắc chắn sẽ nắng nóng.”
Hà Yến Đình xoa đầu. Từ sau sự kiện năm năm trước, hắn rất khó đi vào giấc ngủ. Hiện tại hắn có chút mệt mỏi, nhưng lại nghe thấy có tiếng người khóc lóc ồn ào liền nói: “Ai đang làm ầm ĩ ở đây?”
Vân Khê lập tức nói: “Nô tài vào xem.”
Vân Khê vừa xuống xe đã thấy mấy đứa trẻ con ở đằng xa đang khóc lóc om sòm. Hắn tiến lên quát: “Mấy đứa nhãi ranh các ngươi làm gì ở đây? Gây mất thanh tịnh cho quý nhân.”
Đại Tráng là kẻ nhanh nhảu mách lẻo nhất, hắn lập tức chỉ vào Phỉ nhi: “Là hắn!”
“Hắn bắt nạt chúng ta.”
Vân Khê đẩy Phỉ nhi ra: “Cút ngay, thằng nhóc con kia, đừng cản đường.”
Phỉ nhi nhìn đôi tay trát phấn của Vân Khê: “Ngươi đẩy ta?”
Cậu nhóc tiếp tục chỉ vào cổ tay Vân Khê: “Ngươi đẩy ta thêm một cái nữa xem?”
Vân Khê thấy thái độ cậu nhóc, cũng nổi nóng: “Ối chà, thế nào hả? Thằng nhóc nhà quê ngươi còn dám ra vẻ với ta?”
“Xem bản quan không dạy dỗ ngươi tử tế.”
Hắn hô to vài tiếng: “Người đâu, trói hắn lại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-chay-tron-hoang-tu-quyet-truy-the/4804158/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.