Hà Thần Tinh gật đầu.
Ám Ngũ đi theo sau lưng Tang Hải Thanh, y đi đâu thì hắn đi đó, không cùng tìm mà chỉ đi sau lưng, mắt chỉ dõi theo mỗi mình Tang Hải Thanh.
Tang Hải Thanh tiếp tục tìm kiếm: "Không phải."
"Lại không phải."
Trong thung lũng, một cơn mưa phùn trút xuống, rửa trôi m.á.u trên thi thể, khiến mặt đất càng thêm lầy lội.
Ám Ngũ ngước mắt nhìn trời: "Mưa rồi."
Tang Hải Thanh bước từng bước: "Sao mãi không thấy?"
Ám Ngũ vén áo choàng của mình lên che mưa cho Tang Hải Thanh. Tang Hải Thanh co ro ngồi xổm lại thành một khối nhỏ.
Tang Hải Thanh thì thầm: "Ám Ngũ, sao không tìm thấy gì cả?"
Ám Ngũ cũng ngồi xổm xuống, nhìn Tang Hải Thanh như không thể rời mắt: "Cứ từ từ tìm, có ta đây rồi."
Hà Yến Đình bị đè sâu dưới lớp đất đá, hắn nghe thấy tiếng mưa rơi và tiếng hai người trò chuyện. Màng nhĩ và các giác quan của hắn gần như bị phong tỏa. Hắn chỉ nhớ mình đã ngã vào vũng m.á.u rồi sau đó mất đi ý thức.
Đầu hắn dần đau nhức, trong đầu lướt qua một vài hình ảnh rời rạc.
Trường săn Thanh Hà ở ngoại ô kinh thành rất náo nhiệt, hầu như tất cả các quyền quý đều tụ tập ở đó. Tang Hải Thanh đến muộn vài giờ vì bị chậm trễ trên đường.
Y ngồi trong kiệu, đột nhiên xe ngựa xóc nảy, Tang Hải Thanh nhíu mày: "Có chuyện gì vậy?"
Người đ.á.n.h xe biết tiểu công tử này tính tình khó chiều nên vội vàng nói: "Công tử, phía trước có cây chắn đường. Lão nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-chay-tron-hoang-tu-quyet-truy-the/4804144/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.