Ánh trăng như dòng nước chảy tràn xuống, chiếu lên hai người dưới gốc cây. Cả hai đều thở dốc, đặc biệt là Hà Yến Đình vì say rượu mà phả ra mùi rượu nồng nặc. Phía sau gáy của Tang Hải Thanh bị c.ắ.n rách, m.á.u đỏ tươi chảy ra, nhỏ giọt trên quần áo của y. Mùi tanh và mùi m.á.u hòa quyện, khiến người ta chỉ muốn bỏ chạy.
Tang Hải Thanh bị Hà Yến Đình nắm lấy cổ tay, y muốn giằng ra nhưng hai tay lại bị hắn siết chặt sau lưng: “Ưm, ngươi chạy đi đâu?”
Người say có sức lực rất lớn, Tang Hải Thanh vốn gầy yếu, y chỉ có thể vừa khóc vừa nói: “Đau, đừng kéo tay ta.”
Đôi mắt Hà Yến Đình hơi nheo lại: “A Sanh, sao ngươi lại kiêu vậy? Mấy hôm trước còn thi b.ắ.n chim cùng ta mà?”
Tang Hải Thanh đành c.ắ.n vào tay Hà Yến Đình. Hà Yến Đình đau giật mình, lập tức buông tay. “A Sanh thuộc giống ch.ó sao?”
Tang Hải Thanh đẩy Hà Yến Đình ra. Hà Yến Đình vốn say rượu đứng không vững, bị Tang Hải Thanh đẩy một cái liền ngã thẳng xuống đất, ngã rất mạnh.
Hà Yến Đình muốn túm lấy ống tay áo của Tang Hải Thanh nhưng không kịp. Hắn giơ tay về phía Tang Hải Thanh: “A Sanh, ngươi, ngươi đừng chạy.”
Tang Hải Thanh đau đến mức đứng còn không vững. Vùng cổ y dường như bị một con thú dữ c.ắ.n vỡ tuyến thể. Mùi hương tử tô trắng ban đầu vốn rất nhạt, vì bị cưỡng ép kết thành lễ mà đột nhiên trở nên nồng nặc hơn rất nhiều. Y ngửi thấy mùi hương này, chân bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-chay-tron-hoang-tu-quyet-truy-the/4804124/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.