Mục Đường gật đầu rồi bắt đầu sinh nở theo sự chỉ dẫn của Đông Phương Ngọc Nhiêu.
Hô... hô...
Tiếng thở dốc nặng nề vang lên mấy lượt, rồi đứa trẻ đầu tiên đã chào đời!
Đông Phương Ngọc Nhiêu bỏ t.h.a.i y, nhấc chân đứa bé lên vỗ nhẹ vào m.ô.n.g mấy cái: “Là một thằng nhóc thúi.”
Mèo Dịch Truyện
Oa oa oa... Tiếng khóc của đứa trẻ vang lên.
Sau khi đứa trẻ đầu tiên chào đời, đứa thứ hai đến nhanh hơn một chút.
Khoảng một khắc, đứa trẻ thứ hai hạ sinh. Đông Phương Ngọc Nhiêu nhẹ nhàng bế đứa bé lên, vỗ nhẹ lòng bàn chân nhỏ xíu của nó: “Là một bé gái.”
“Long Phượng trình tường, chúc mừng hai người.”
Mục Đường không trải qua quá nhiều đau đớn, nhưng nhìn thấy con chào đời thuận lợi, nàng vẫn rơi nước mắt hạnh phúc của một người lần đầu làm mẹ.
Lăng Diễm hôn lên khóe mắt nàng: “Nàng vất vả rồi, Đường Đường.”
Chàng kề mặt vào nàng, ôm chặt nàng vào lòng. Chàng không vội bế con, thậm chí... không nhìn lấy một cái.
Mãi cho đến khi Đông Phương Ngọc Nhiêu lau sạch lớp t.h.a.i chi trên người đứa bé rồi đưa cho chàng: “Hai người mỗi người bế một đứa.”
“Hai đứa trẻ này quả là biết chọn ngày chào đời đấy, chọn đúng hôm nay ra đời, sau này ngày sinh nhật của chúng sẽ là ngày khai quốc được cả nước chung vui, lại là ngày thành hôn của hai người nữa.”
Mục Đường bế bé gái trên tay, nở một nụ cười. Đứa trẻ mới sinh có hơi nhăn nheo, nhưng gương mặt nhỏ nhắn, đôi môi hồng chúm chím, trông rất đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891368/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.