Mục Đường âm thầm nắm chặt nắm đấm, quả nhiên mọi chuyện bây giờ y hệt như kịch bản đã thức tỉnh!
Trên đường lưu đày nàng bị truy sát khó thoát thân có liên quan đến việc bị xuyên xương bả vai và bị thương, cho nên nàng tuyệt đối không thể để kịch bản đã được báo trước tái diễn thêm lần nữa.
Nàng không động thanh sắc rút ra một vật từ trong tay áo...
"Khương phó tướng! Tiểu thư nhà ta thể chất yếu ớt, không chịu nổi hình phạt xuyên xương bả vai đâu." Tú Nhi, người vừa truyền thư xong vội vã chạy về, chắn trước người Mục Đường.
Nàng ta không hề nói ra tin Mục Đường đang mang thai, bởi vì... tiểu thư đã dặn dò, có t.h.a.i không thể khiến kẻ địch thương xót.
Ngược lại sẽ khiến bọn chúng càng điên cuồng hơn, còn dễ bị người khác nắm được nhược điểm.
Khương Thanh Ngọc cười lạnh: "Hừ, bổn tướng chỉ phụ trách hoàn thành thánh chỉ của Thánh thượng, còn lại đều không quản."
"Tiểu thư nhà ngươi thể chất yếu ớt không giữ được tính mạng, chỉ có thể trách nàng ta vô dụng!"
"Huống hồ, bổn tướng làm việc có đến lượt một tiện tỳ như ngươi chen mồm vào sao?"
"Ngươi lắm mồm, bổn tướng sẽ dùng móc cong xuyên xương bả vai này thưởng cho ngươi hình phạt xuyên miệng khâu lại!"
"Đức Tử, việc này giao cho ngươi."
Khương Thanh Ngọc vừa nói vừa ra lệnh cho tiểu binh bên cạnh, tiểu binh cao bảy thước cầm móc cong sắc bén tiến gần Tú Nhi.
Hắn ta mặt đầy cười dâm, ánh mắt không ngừng quét qua n.g.ự.c Tú Nhi.
Rõ ràng, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891227/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.