Cảm giác khó chịu bức bối trong lòng khiến sắc mặt của Lăng Tử Quân càng thêm tệ hơn. 
Mày kiếm của người đàn ông nọ hơi nhíu lại vì cảm xúc bất ổn lúc này, tuy nhiên nhìn chung thì gương mặt lạnh lùng ấy vẫn không có quá nhiều biến chuyển, nếu là người ngoài nhìn vào sẽ không nhận ra được. 
Nhưng Nhan Lam thì hoàn toàn có thể. Từ trước đến nay cô vẫn luôn có thói quen quan sát nét mặt anh, vậy nên chỉ cần Lăng Tử Quân cau mày một cái cô liền biết tâm tình của anh thay đổi ra sao. 
Chỉ đáng tiếc là thâm tâm anh sâu không lường được, khó lòng nắm bắt. Lăng Tử Quân suy nghĩ gì trong đầu Nhan Lam không thể dễ dàng đoán ra. 
Cũng bởi vì giữa hai người không có sự kết nối của vợ chồng này mới khiến Nhan Lam không chịu được nói lời ly hôn với anh. 
Vợ chồng với nhau phải tương kính như tân, giữa Lăng Tử Quân và Nhan Lam cô hoàn toàn không có sự liên kết. 
Tương kính như tân là tôn trọng, là trân trọng lẫn nhau, là sự quan tâm, là chân thành đối đãi… Thế nhưng trong suốt hai năm chung sống, cùng chung chăn gối, Nhan Lam hoàn toàn không nhìn thấy được điều này ở Lăng Tử Quân. 
Anh đối đãi cô như là một người xa lạ, hoàn toàn không giống như là đang đối đãi với người vợ mỗi ngày đều kề cận bên anh. 
Đồng sàng dị mộng chính là vậy, vốn dĩ ngay từ đầu cô không nên kiên trì tin vào tình yêu không có kết quả tốt đẹp này. 
Mải mê rong ruổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bao-boi-cua-tong-tai-tuyet-tinh/268991/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.