Không biết có người đi theo bọn họ hay không, Lục Bất Phá cùng Hiên Viên Chiến thực thuận lợi trên phi thuyền, đến vị trí nơi Quang Vinh. Sớm đã tra xét bọn họ đến, Quang Vinh hưng phấn mà phát ra tiếng gầm rú, mở ra lồng ngực, vươn cánh tay mềm ra.
Tiến vào lồng ngực, đối với hai gã hộ vệ cùng quản gia đưa bọn họ tiến đến lắc lắc tay, Lục Bất Phá bảo Quang Vinh đóng cửa khoang bên trong. Lồng ngực một khắc đóng lại, Hiên Viên Chiến lập tức hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Xem Tiểu Cửu còn đang quấn lấy cậu,, Lục Bất Phá đem hài tử ôm lại đây, đặt bé nằm thoải mái trên ghế, nói: "Tiểu Cửu, ngươi cùng Tinh Tinh ngủ, ta cùng Hiên Viên Chiến có chuyện cần nói."
"Ma Ma......" Nhìn ngôi sao nhỏ trong chốc lát, Tiểu Cửu thật cao hứng mà nhảy đến bên người ngôi sao nhỏ, nằm xuống.
"Thật ngoan." Sờ sờ Tiểu Cửu, đắp chăn lên hai "người", Lục Bất Phá hỏi Hiên Viên Chiến, "Khi Tiểu Cửu xuất hện, anh có nhìn thấy biểu tình của những người đó không?"
Hiên Viên Chiến gật gật đầu, nửa khuôn mặt nghiêm túc.
Lục Bất Phá vẻ mặt lo lắng mà nói: "Thời điểm Nữ vương sờ Tiểu Cửu, em có cảm giác được nàng sử dụng tinh thần lực, nhưng nàng cơ hồ trong nháy mắt liền rút tay. Tuy rằng nàng không có lộ ra nửa điểm sơ hở, nhưng em đã nhìn ra, nàng phi thường phi thường khiếp sợ, hoặc nói là sợ hãi. Em không biết chuyện này đối chúng ta là tốt là xấu. Nếu chỉ là cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-tang-tu/2404625/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.