Hiện giờ Lục Văn Tây không có lý trí, Hứa Trần cũng không rõ, cậu chỉ biết Lục Văn Tây hít mỹ mỹ phấn rồi dẫn đến trạng thái này.
Mỹ mỹ phấn của quỷ xử nữ tương đương thuốc kích dục, sẽ làm người ta lạc lối.
Là loại không làm tổn thương thân thể, chỉ cần hít vào một chút sẽ điên cuồng cả đêm, hoàn toàn không khống chế được chính mình. Bản năng nguyên thủy nhất bị kích thích, trở thành một con dã thú không có suy nghĩ.
Ban đầu mỹ mỹ phấn sẽ không lập tức phát tác là vì Lục Văn Tây hít không nhiều, cộng thêm bản năng vốn không hứng thú với thân thể phụ nữ, thế nhưng bây giờ đụng phải người cảm thấy hứng thú, tự nhiên không thể nhẫn nại.
Đầu lưỡi Lục Văn tây rốt cuộc bắt được đầu lưỡi né tránh của Hứa Trần, sau đó quấy đảo nó.
Vòng vo một hồi rồi từ hướng khác thăm dò, nhẹ nhàng lướt qua hàm răng Hứa Trần, giống như đang kiểm tài vật vậy, dùng chính đầu lưỡi của mình kiểm tra từng tấc lãnh địa trên người Hứa Trần thuộc về mình.
Lục Văn Tây cảm thấy, không có gì tuyệt vời hơn chuyện này, cậu một tay ôm Hứa Trần, không cho phép Hứa Trần rời đi, cảm giác được răng Hứa Trần run run cắn vào đầu lưỡi anh, rất nhẹ, không phải cự tuyệt mà vì khẩn trương. Sau khi bị hôn thì hoàn toàn không biết nên làm gì.
Lúc này Lục Văn Tây lùi đầu lưỡi, chuyển qua liếm môi dưới Hứa Trần, thưởng thức mùi vị đôi môi.
Bởi vì có một tay không an phận sợ tới sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-khong-con-lau/941636/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.