Lâm Hiểu ngồi phía sau mở túi phát thức ăn, vừa liếc mắt một cái thì không khỏi khựng lại, cầm cái ly giữ nhiệt giơ lên: “Lão đại, cái này là của anh hay của Tiểu Trần Trần vậy?”
Hứa Trần quay đầu nhìn qua, lập tức nhận lấy: “Là ly uống nước của anh ấy.”
Nhìn cái ly màu sắc sắc sỡ đó, tâm tình Lục Văn Tây thực phức tạp, cảm thấy bức hình trên ly hình có chút phá hỏng hình tượng, may mà Hứa Trần không mua hình búp bê babi, bằng không anh nhất định sẽ đánh người.
“Tiểu Trần Trần mua à?” Lâm Hiểu nhịn không được hỏi, khóe miệng còn mang theo ý cười, phỏng chừng đang cười nhạo phẩm vị thẳng nam của Hứa Trần.
Lục Văn Tây nhích tới bên cạnh, nhỏ giọng nhắc nhở Hứa Trần: “Tạo hình của anh đều do Lâm Hiểu phụ trách, nếu em nói cái ly này mua theo phong cách ăn mặc của anh, cô ấy sẽ xé nát em ra thành mảnh nhỏ rồi uy gà đấy, đừng xem thường sức chiến đấu của cô ấy.”
Nghe vậy, Hứa Trần liền tùy tiện ừm một tiếng. Thông minh tránh được kiếp nạn.
“Mấy việc dạo phố mua đồ nặng nhọc này cứ giao cho nữ giới tụi chị, nam giới chỉ cần phụ trách ra ngoài kiếm tiền là được rồi.” Lâm Hiểu nói, vô cùng tiếc hận với phẩm vị của Hứa Trần.
Bất quá hai cô gái rất nhanh liền bắt đầu trò chuyện, dần dần chuyển qua chủ đề Hứa Trần thích mấy thứ có hình chuột Mickey linh tinh làm Lục Văn Tây nhịn không được cười trộm, nói không chừng sắp tới Lâm Hiểu sẽ mua quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-khong-con-lau/941618/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.