Đột nhiên bị sịt nước vào mặt, Lục Văn Tây nghẹn một hơi không dám thở, sợ bị sặc nước. Kết quả nước vừa ngừng thì nhìn thấy Hứa Trần tắt vòi sen, xoay người đi ra ngoài.
Nhìn Hứa Trần rời đi, Lục Văn Tây không nói gì, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một hơi, đi qua bên cạnh lấy áo khoác tắm mặc vào, xoa xoa tóc nhìn chính mình trong gương.
Bộ dáng dễ nhìn như vậy, lỡ như bị cậu nhóc này coi trọng thì làm sao bây giờ, nếu Hứa Trần dùng sức mạnh thì liệu anh có phản kháng được không?
Nhìn một hồi, Lục Văn Tây bắt đầu hối hận thở dài: “Đúng là tai họa mà, sao lại suất như vậy chứ!”
Đứng soi gương một lúc lâu, Lục Văn Tây lại nghĩ, bộ dáng Hứa Trần cũng rất suất, nếu em ấy thực sự nhào tới, anh nên phản kháng sao? Hay là ỡm ờ? Nghĩ lại thì anh cũng sắp chết rồi nhưng vẫn còn là xử nam 24K, có phải nên nếm thử cảm giác ba ba ba không nhỉ? Như vậy có chết cũng không tiếc.
Bộ dáng đứa bé Hứa Trần này quả thực không tồi.
Dáng người cũng chuẩn.
Không biết là 0 hay 1?
Với dung mạo của Hứa Trần, anh ngậm lệ làm công cũng đáng.
Nghĩ nghĩ, Lục Văn Tây rời khỏi phòng tắm đi ra phòng khách, đi tới cửa nhìn vào trong thì phát hiện không có ai. Còn đang nghi hoặc thì nghe thấy tiếng nước truyền tới từ phòng tắm bên ngoài, anh đoán là Hứa Trần đang rửa mặt.
Lục Văn Tây tiến tới gõ cửa: “Cần anh chà lưng giúp không?”
Không có tiếng đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-khong-con-lau/941617/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.