Dưới tầng hầm.
Trong căn phòng mật thất tối om, một người phụ nữ đang nằm trong vũng máu, khắp cơ thể đều là vết thương, đến ngay cả việc hítthở cũng có thể khiến vết thương trở nên đau nhức, hơi thở vô cùng yếu ớt, đau đớn.
Cô ta đang yên đang lành đợi ở nhà, bỗng nhiên có một đám côn đồ hung hăng phá cửa xông, sau đó những người này trói cô ta bắt lên xe, mang cô ta tới nơi xa lạ này.
Xung quanh đều là những tên côn đồ trông vô cùng hung hãn, người nào cũng nhìn cô ta với vẻ mặt dữ tợn, bọn chúng ra tay với cô ta không chút thương tiếc, giống như chỉ mong sao có thể nghiền nát cô ta thành từng mảnh vậy.
Cô ta khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, trong miệng toàn là vị máu.
“Tôi biết sai rồi, xin các người thả tôi đi đi…”
Tên côn đồ đang đứng ở bên cạnh hừ lạnh đạp cô ta một cước: “Nếu còn ồn ào nữa thì tao sẽ vả vào miệng mày đấy”
Cô ta phun ra một ngụm máu tươi, cũng không dám nói nhiều nữa, cô ta đã sâu sắc cảm nhận được sự độc ác của bọn côn đồ này rồi, cô ta tin chắc rằng lời này không phải chỉ đơn thuần là một nói suông để dọa cô ta đâu.
Máu cô ta đang chảy lênh láng trên sàn nhà lạnh như băng.
Giờ phút này, Mạc Minh Anh rất hối hận, cô ta đã lỡ chọc đến người không nên chọc, sớm biết sẽ có ngày hôm nay, lúc Lý Mạn Như tìm tới cửa, đáng lẽ ra cô ta nên dứt khoát từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-con-thien-tai-di-danh-tong-tai/1718874/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.