Type: Ximiiesk
Trên một con phố nào đó gần chùa Tĩnh An, men theo phố đi đến một khoảng sân nhỏ, đẩy cửa gỗ ra rồi rảo bước theo con đường đá là có thể trông thấy một tiệm làm móng – cửa tiệm của Sơ Kiến. Ở một tầng nào đó trong tòa nhà văn phòng cuối đường còn có công ty đào tạo dạy nghề làm móng – cũng là của Sơ Kiến nốt. Hai nơi này mới thật sự là sản nghiệp của cô.
Riêng về studio phim ảnh kia, chỉ vì sự nghiệp gặp khó khăn, Đồng Phi tìm đến chỗ Sơ Kiến khóc suốt đêm nên cô mới quyết định đem tất cả vốn liếng đề dành từ hồi tốt nghiệp cho cô ấy mở studio. Thế nhưng từ trước đến nay, Sơ Kiến vẫn cho rằng bản thân mình thật sự không có nhiều mối liên hệ với giới giải trí.
Sau khi trở về từ Macau, họ chia tay ở sân bay Hồng Kiều rồi ai về nhà nấy. Sơ Kiến trở về tiệm làm móng ven đường. Cô lật xem cuốn sổ tay lịch hẹn, hôm nay kinh doanh cũng khá. Hiện tại đã hơn tám giờ, chỉ còn lại hai vị khách cuối cùng cũng sắp xong.
Không ngờ vừa mới định hẹn người khác đi ăn khuya thì Kiểm Biên Lâm lại gọi tới, nói muốn đến đây xem thử, cũng không nói rõ là chuyện gì…
Đến khi cúp máy, Sơ Kiến mới kịp nhận ra và tự hỏi liệu có phải anh xuống máy bay ở Thượng Hải không nhỉ? Sao cô nhớ Đồng Phi bảo rằng Kiểm Biên Lâm sẽ về thẳng Bắc Kinh kia mà? Thời gian này, vì studio của họ có hợp tác với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mandarin-cua-toi/1213848/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.