🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hình pháp nhà Trần nổi tiếng tàn khốc, chỉ đơn giản ví dụ như đối với những kẻ ăn trộm ăn cắp đều bị chặt ngón chân, sau đó giao cho người bị hại tự xử lý, nếu không cũng sẽ để voi giày chết.

Tôi đã từng đọc qua về mấy điều luật của nhà Trần nên cảm thấy bản thân thật sự quá may mắn. Tất cả đều nhờ cô gái mà Hiếu Hoàng gặp được mười năm trước - người có diện mạo giống với tôi - đã giúp tôi giành được sự ưu ái không nhỏ từ Hiếu Hoàng.

Không chỉ vậy, kể cả khi Nguyễn Tái biết tôi không phải cô gái ấy cũng vẫn đối xử với tôi y như cũ, không chút thay đổi.

"Tiểu thư Niệm Tâm đã nghĩ tới việc khi nào rời đi chưa?"

Nguyễn Tái gọi thêm trà, tỏ vẻ quan tâm.

Tôi liếc nhìn y, có lẽ y đã biết tất cả những gì tôi nói với Hiếu Hoàng hôm ấy rồi. Tôi mỉm cười cảm ơn với cậu bé đang rót trà rồi đáp: "Thực ra tôi muốn cũng không thể rời đi được."

"Ồ?" Nguyễn Tái nhướn mày, nhìn tôi tò mò.

Tôi khẽ cười, trong đầu đã chuẩn bị sẵn một câu trả lời: "Vạn sự tùy duyên. Khi người ta muốn tôi đi thì tôi nhất định sẽ ở lại, nhưng đến khi họ giữ tôi ở lại thì tôi sẽ rời đi."

Nghe thì rất lú, nhưng thực tế thì ngay cả tôi cũng không rõ đến bao giờ mới có thể trở về thời hiện đại, nếu không đưa ra một câu trả lời mông lung thì thực là tự mua dây buộc mình rồi.

Nguyễn Tái khá ngạc nhiên với câu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-thien-hoa-vu/444895/quyen-1-chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mạn Thiên Hoa Vũ
Quyển 1 - Chương 4: Tuỳ duyên
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.