Thẩm Dương đưa bọn trẻ đi học, nhân tiện có buổi hẹn với Tố Trân.
Hắn đảo mắt một lúc, đi tới chỗ Tố Trân, hỏi cô ta: “Cô chờ tôi có lâu không?”.
“Em cũng mới tới! Anh có gì muốn nói sao?” Tố Trân nói.
“Ừ, tôi sẽ nói nhanh!” Hắn ngồi xuống, lắc tay ý không cần kêu nước “Tôi tên thật Thẩm Dương. Người đàn ông hay đi cùng mới chính là Thi Diệm.”
Cô ta bình tĩnh hơn những gì Thẩm Dương nghĩ, nở nụ cười hơi chua xót, thẳng thắng nói: “Em cũng không bất ngờ là bao. Buổi hẹn trước anh nhường cho anh ta đi thì em đã bắt đầu nghi ngờ do cả buổi chỉ có một mình em chủ động. Bà mối nói đối tượng xem mắt của em là người ít nói, hơi tẻ nhạt nhưng từ đầu ở anh không có hai điều nói trên, còn Thi Diệm thì có.”.
“Tố Trân, xin lỗi đã lừa gạt cô. Thi Diệm sợ cô chê cậu ta nên mới nhờ tôi đóng giả.” Thẩm Dương mượn lý do để nói đỡ cho Thi Diệm, cô ta biết được lý do thật thì kết quả sẽ xấu đi.
“Không sao, chúng em sẽ có buổi nói chuyện riêng. Em rất mừng vì anh đã nói thật cho em biết!” Giọng nói Tố Trân nửa điểm đều không có tức giận, nói chuyện rất biết điều, Thẩm Dương an tâm được phần nào.
“Đây là điều tôi nên làm.” Thẩm Dương bộc bạch thật lòng.
“Suốt thời gian quen biết em, anh không có một chút cảm giác gì sao?” Tố Trân lấy can đảm hỏi.
Thẩm Dương thẳng thừng “Không.”
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhu-tro-lai/2104276/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.