“Nhanh lên, khách sắp tới rồi!” La Mỹ Kim khẩn trương thúc giục đầu bếp.
“Còn món này nữa thôi!” Đầu bếp cười tươi nói.
----
“Chào dì” Thẩm Dương lễ phép cúi chào.
“Thẩm Dương, đừng khách sáo!”
“Bà nội!”, “Mẹ!” ba mẹ con Mẫn Như mỗi người một tiếng chào.
“Ừm, được rồi, mau vào trong đi!” La Mỹ Kim nhìn quanh không thấy bà Thẩm.
Thẩm Dương và Tiêu Chính Uy bắt tay chào nhau, thế nhưng cái chào này vô cùng chặt, như muốn thể hiện sức mạnh của đối phương. Còn hai chị em nhà họ Ngô, không nói lời nào, gật đầu chào một cái cho qua chuyện.
Bà Thẩm tuy rất muốn đi nhưng phải chăm sóc cho bà nội của Thẩm Dương cho nên thất hẹn với La Mỹ Kim. Trong lòng bà ái ngại, bạn bè nhiều năm nhưng chưa có bữa ăn nào, bà Thẩm đành nói tiếng xin lỗi trước.
Bữa tối bắt đầu, bàn ăn được chuẩn bị vô cùng thịnh soạn, hẳn như bữa ăn cho vua chúa.
Bọn nhóc mời người lớn ăn, sau đó đến bốn người trẻ mời La Mỹ Kim, La Mỹ Kim cầm đũa lên gắp thức ăn thì tất cả được ăn.
“Lạc Lạc, Bối Bối ăn nhiều vào một chút!” Tiêu Chính Uy phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.
Hai đứa nhỏ ngượng ngại nhận lấy, chúng chưa dám nghĩ đến người cha trong truyền thuyết sẽ gắp thức ăn cho chúng. Ánh mắt nhìn lên Mẫn Như, bắt được ám hiệu của cô, chúng hiểu ngay, đồng thanh “Cảm ơn cha”.
Chính Uy rất vừa lòng, mỉm cười bỏ miếng thịt vào miệng, anh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhu-tro-lai/2104275/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.