Bước đi trên đường cùng với những cơn gió se se của mùa thu, làm cho cô cócảm giác dễ chịu đến lạ thường. Mẫn Như cố ý thức dậy sớm đưa Lạc Lạc,Bối Bối đi đến trường mà không dùng một phương tiện nào. Cô vui vẻ hítthở không khí trong lành trên đường đi, hai đứa trẻ tung tăng trượt dàitrên đôi patin.
Từ khi thoát khỏi thành phố A, cuộc sống của Lạc Lạc, Bối Bối thay đổi đáng kể, hai người được tự do hồn nhiên, hưởng đủ tình yêu ấm áp, chăm sóc của Mẫn Như. Tuy cuộc sống không nhung lụa như trước đây nhưng chưa bao giờ có cái gọi lại thiếu thốn, vật vã và đaukhổ. Lạc Lạc ít cười nội tâm của quá khứ, Bối Bối tinh ranh đến đáng sợcũng là của quá khứ thì hiện tại lại là một Lạc Lạc hay cười biết đùagiỡn, Bối Bối tinh ranh đến hồn nhiên.
Hai đứa trẻ thật sự đã bước qua cái ngày đau khổ, thoát khỏi bóng đen của số phận, nước mắt cũng không còn lăn xuống nhiều nữa.
Mẫn Như ánh mắt xa xăm hạnh phúc vẫn nhìn rõ hai đứa trẻ đua nhau trượtpatin. Cuộc đời của cô đổi thay hoàn toàn là vì bọn trẻ, cô không có một chút kinh nghiệm hay kiến thức trong việc nuôi dạy con trẻ. Khi trùngsinh vào nơi này, cô rất hoang mang tuyệt vọng, bởi cô gái này khôngphải là cô. Sau đó biết được thân thế của thân xác như một quả tạ giángthật đau vào đầu cô.
Một nhân vật nữ phụ có cái kết đau khổ -người mẹ trẻ có hai đứa con nhưng chưa bao giờ hoàn thành sứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhu-tro-lai/2104231/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.