Tác giả: Khiết Đan
“Đồ ngốc, là vì tôi đã yêu cô rồi!”
Cao Lãng nói rõ ra từng chữ một. Mạn Nhu mở to hai mắt nhìn anh, không biết đây có còn là tổng tài Cao Lãng hay không nữa!
“Như vậy được chưa?”
“Anh... yêu tôi?”
Anh day day ấn đường, chao mày lại, cố gắng nói lại một lần nữa.
“Đúng, tôi yêu cô!”
“Từ khi nào chứ?”
“...”
“Và tại sao anh lại yêu tôi?”
“Yêu cũng cần có lý do sao?”
Bầu không khí giữa hai người trở nên tĩnh lặng đến lạnh người. Cả hai chỉ nhìn thẳng vào mắt nhau, không nói câu nào.
Ánh mắt anh nhìn cô, ngày một khác đi. Dịu dàng hơn, bao dung hơn, nhưng ánh mắt của cô nhìn anh thì vẫn không thay đổi! Vẫn là ánh mắt mang đầy sự kiên định để trở nên mạnh mẽ hơn!
Trong ánh mắt anh, cô thấy được những kí ức lúc trước, đau khổ và khó tả. Trong ánh mắt của cô, anh thấy được sự mệt mỏi, thấy được sự cố gắng để trở nên mạnh mẽ, mục đích chính là để che đi sự yếu đuối của bản thân cô!
Chính cái ánh mắt ấy, chính sự mạnh mẽ ấy, đã thu hút anh lúc nào không hay! Anh cũng không biết mình đã yêu cô từ lúc nào, chỉ biết đã từ rất lâu, anh có một cảm giác gọi là nhớ nhung, với một cô gái nhỏ nhắn đầy tâm sự.
Anh nghĩ anh nhìn thấu được nội tâm cô, cũng nhìn thấy rõ được những lỗi lầm lúc trước anh đã làm với cô!
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhu-cao-lang/3464364/chuong-15.html