Tác giả: Khiết Đan
“Ôn tiểu thư, đồ ăn của cô đây ạ!”
Một người phụ nữ đứng tuổi mang hộp cháo đến cho Mạn Nhu. Cô nhìn thoáng qua thấy người này có chút quen.
“Cháu xin lỗi, cô là...”
“À, tôi là người giúp việc, cậu chủ Cao bảo tôi mang cháu đến cho cô chủ.”
“Thế... Cao Lãng đâu ạ?”
“Cậu chủ có việc bận nên đi rồi ạ, với lại tôi sẽ là người chăm sóc cho cô chủ nên có gì cô chủ cứ nhờ tôi, đừng ngại.”
“À... vâng!”
Mạn Nhu cứ tưởng là anh sẽ mang đến đây, hoá ra là nhờ người giúp việc.
Có lẽ lúc đó anh chỉ ngỏ lời xin lỗi, chứ cũng không có thời gian rảnh để mà chăm sóc cô.
Anh là Cao Lãng, là một tổng tài, cao thượng và tài hoa, chứ không phải là một người chồng lúc nào cũng rảnh rỗi để ở bên cô.
Mạn Nhu không lấy làm buồn, cô đã quen với việc này. Trên giấy tờ Mạn Nhu là vợ anh, mang họ Cao nhà anh đã là niềm quý hoá của cô.
Cô không dám mơ xa, chỉ với việc Cao Lãng xin lỗi cô đã khiến cô rùng mình bất an, huống hồ việc gọi cô tiếng vợ.
Anh chưa xem cô thực sự là vợ anh. Điều đó thể hiện qua việc quản gia và những người giúp việc ở nhà anh đều gọi cô là “Ôn tiểu thư” thay vì là “Cao phu nhân”.
“Cảm ơn cô đã đem đến cho cháu ạ!”
Mạn Nhu với tay lấy hộp cháo, vết cắt khiến tay cô đau nhói.
“Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhu-cao-lang/3464353/chuong-4.html