“Vậy là… Em gọi anh ra mục đích chỉ muốn nói chuyện này? Em thật sự không muốn cùng anh rời đi sao?” Cáp Lai Nhĩ bây giờ mới biết ý định của A Mẫn, hóa ra là A Mẫn đã biết rồi. Cậu lại không hề nghĩ rằng A Mẫn lại dùng kế này để nói rõ với cậu, là cậu quá sơ suất.
Nhìn Cáp Lai Nhĩ có vẻ lưu luyến nên A Mẫn liền dứt khoát, “Không! Đồng hành với anh có A Nhất cũng rất tốt. Anh đưa tôi ra sân bay đi, tôi cũng sẽ rời đi, nhưng là đi một mình.”
“A Mẫn, sau này nếu tôi muốn gặp lại em thì vẫn được chứ?”
“Được! Chỉ là khi nào tôi muốn lộ diện thôi, bằng không thì anh tìm không ra đâu.”
Cáp Lai Nhĩ và A Mẫn nói đến đây thì dừng lại, cả hai đều có suy nghĩ của riêng mình. Cậu cũng đồng ý điều kiện của A Mẫn mà chở cô ra sân bay, còn đặt vé và sắp xếp cho cô. Chuyến bay của A Mẫn cả Cáp Lai Nhĩ cũng không biết vì cô không cho cậu biết, cậu chỉ biết là A Mẫn sẽ rời đi thôi.
Cáp Lai Nhĩ có chút buồn, bao năm qua vậy mà vẫn chẳng thể nào khiến A Mẫn động lòng. Nhưng ít ra cậu cũng không đáng thương bằng Long Ngạo Thiên, khi A Mẫn rời đi vẫn chào tạm biệt cậu. Còn Long Ngạo Thiên vì muốn tìm sự thật cho A Mẫn mà không nói trước để cô hiểu lầm, như vậy là lần nữa để A Mẫn chạy đi.
A Mẫn rất biết cách lừa người, cô đặt hai chuyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3386474/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.