“A Nhất, coi như cậu còn chút lương tâm. Tôi sẽ gọi cho A Mẫn, cảm ơn cậu đã nói ra.”
A Tam nói xong thì tắt máy sau đó gọi ngay cho A Mẫn, Tiểu Cửu ở bên cạnh cũng không nói gì cả mà tiếp tục xếp đồ để vào ba lô. Dù sau cô ấy cũng không hối hận vì đã đỡ đạn cho A Tam, nếu A Tam không cho Tiểu Cửu cơ hội thì cũng đành thôi vậy.
Gọi mãi một lúc thì A Mẫn mới chịu nghe máy. A Mẫn vừa nghe máy thì A Tam đã lên tiếng trước: “A Mẫn, đừng đi với Cáp Lai Nhĩ.”
A Mẫn chưa kịp nói thì đã nghe giọng A Tam, cậu khuyên cô không đi với Cáp Lai Nhĩ là có lý do. Cô biết nhưng vẫn không để ý mà hỏi sang chuyện khác, “A Tam, anh khỏe rồi sao? Tiểu Cửu có bên cạnh không?”
“Có! Nói chuyện của em trước đi! Cáp Lai Nhĩ là đang lừa em đó, sự thật không như em nghĩ đâu.”
“Tôi biết, Cáp Lai Nhĩ đang tính toán điều gì tôi rất rõ.”
A Mẫn không bất ngờ, cũng không lo lắng mà nhàn nhạt trả lời khiến A Tam cảm thấy không an tâm. A Mẫn như vậy có nghĩa là đang không vui, mà chuyện không vui chắc là chuyện liên quan đến Long Ngạo Thiên. A Tam nghĩ như vậy nên liền giải thích cho A Mẫn hiểu, “Vậy sao em còn chấp nhận đi cùng cậu ta? Em có biết ai mới là người hại gia đình em không? Không phải Long Gia đâu, đừng tin vào những gì em nhìn thấy.”
A Mẫn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3386473/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.