Chương trước
Chương sau
Vương Mẫn An ôm chị mình vào lòng nức nở, “Huhu chị hai…”

Đại Lan và Tiểu Lan nhìn nhau cũng không biết phải làm sao ngoài việc chờ đợi. Hoắc Gia Dĩnh cũng chỉ im lặng, lúc này nói gì cũng không có ý nghĩa. Vương Thiên An nhìn Long Ngạo Thiên bằng ánh mắt kỳ vọng, “Mẹ… Mẹ sẽ không sao phải không ba?”

Long Ngạo Thiên nhìn Vương Thiên An, không đành lòng nói dối mà chỉ biết quay hướng khác trả lời: “Ba… cũng không biết nữa.”

Long Ngạo Thiên luôn nắm bắt mọi việc rất tốt, mà lần này bảo không biết khác gì cơ hội sống của A Mẫn mong manh. Anh không muốn tự lừa dối mình, càng không muốn để hai đứa trẻ hy vọng nhiều rồi thất vọng.

Vương Mẫn An nghe vậy liền chạy lại đánh vào người Long Ngạo Thiên, vừa đánh vừa mắng: “Con ghét ba, tại sao ba không bảo vệ mẹ?”

Long Ngạo Thiên im lặng để cho Vương Mẫn An đánh như thế, coi như cho con bé trút hết tất cả những điều trong lòng ra cũng tốt. Vương Thiên An đi lại giữ tay Vương Mẫn An sau đó nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Mẫn An, đừng ồn. Bác sĩ còn đang bên trong, mẹ sẽ không sao đâu.”

“Huhu ba, chị hai… Em hứa, em hứa sau này không khiến mẹ lo nữa. Chị với ba làm ơn nói với em là mẹ ổn đi mà.” Vương Mẫn An ngẩng mặt lên nhìn chị mình và ba mình khóc nức nở, mắt con bé đã đỏ hoe. Long Ngạo Thiên không đành lòng ôm cả hai đứa vào lòng an ủi: “Sẽ ổn thôi, mẹ hai con sẽ không bỏ hai con đâu.”

Triệu Tuấn Kỳ và Lam Bắc Phong đang đi xung quanh hiện trường nơi A Mẫn rơi xuống thì phát hiện ngoài dấu chân của cô còn có thêm của người khác. Điện thoại của A Mẫn cũng được đem về để khôi phục lại dữ liệu. Cả hai sau đó cũng lên xe và đi thẳng đến Long Gia để xem tình hình của A Mẫn.

Tiểu Cửu đang làm nhiệm vụ ở cách khu vui chơi không xa, khi thấy có xe cấp cứu và nhiều người đến thì biết là có chuyện gì đó. Lúc Tiểu Cửu lấy ống nhòm nhìn thì thấy A Mẫn rơi từ cao xuống.

Chuyện này nếu A Tam và boss biết được chắc chắn sẽ xảy ra hỗn chiến, nhưng nếu không nói cũng không được. Nhìn A Mẫn nửa sống nửa chết như vậy Tiểu Cửu đáng ra phải vui mừng mới đúng.

Nhưng nghĩ lại A Mẫn có chuyện gì thì A Tam sẽ rất buồn, mà A Tam buồn thì bản thân Tiểu Cửu cũng không đành lòng. Cuối cùng chần chừ mãi cũng lấy điện thoại ra gọi cho A Tam.



“Có chuyện gì vậy?” A Tam đang đọc báo thì thấy điện thoại rung, cậu định không nghe máy nhưng cuối cùng vẫn nhấc máy hỏi. Tiểu Cửu vui mừng khi A Tam nghe máy của mình, “A Tam, em tưởng anh sẽ không nghe máy.”

A Tam đặt tờ báo xuống sau đó lạnh giọng, “Nói đi, tôi còn rất nhiều việc.”

“A Mẫn… A Mẫn té lầu rồi, Long Ngạo Thiên cùng người của anh ta đã đem A Mẫn đi.”

“Sao cơ? Tại sao A Mẫn lại té lầu? Cô có biết xảy ra chuyện gì không?” A Tam bất ngờ hỏi tới tấp, cậu không nghĩ chuyện này lại xảy ra.

Nghe A Tam hỏi như vậy Tiểu Cửu cười buồn, cố gắng khuyên nhủ A Tam: “Tôi không rõ A Mẫn xung đột với ai nhưng là ngã từ tầng thượng xuống. Tôi chỉ kịp nhìn thấy bóng dáng của hai người, là nam hay nữ tôi không chắc. Nhưng A Mẫn được Long Ngạo Thiên đưa đi thì chắc sẽ không sao đâu, anh đừng quá lo lắng.”

“Tiểu Cửu, người của Long Ngạo Thiên khá nhạy. Cô hành động cẩn thận một chút.” A Tam biết là Tiểu Cửu có ý với mình, nể tình thông báo cho cậu nên cậu cũng nhắc nhở một chút.

Tiểu Cửu lại xem điều đó là sự quan tâm mà có chút vui mừng, nhưng vẫn giữ giọng điềm tĩnh: “Cảm ơn anh đã nhắc nhở, tôi sẽ chú ý. Anh đừng đi tìm A Mẫn lúc này, tôi sợ Long Ngạo Thiên sẽ gây khó dễ.”

“Hiểu rồi! Tôi có việc cần làm, cúp máy trước đây.”

A Tam nói xong liền tắt máy sau đó lấy một cái áo khoác và đi xuống lầu. Cậu lái xe đi thẳng ra sân bay để về nước S một chuyến. Dù Tiểu Cửu không biết hai người kia là ai nhưng A Tam nghe thôi cũng đoán ra được. Lần này cậu nhất định phải tìm bằng chứng lật tẩy hắn, khiến hắn bị Cáp Lai Nhĩ thanh trừng.

Vài tiếng sau ca phẫu thuật của A Mẫn cũng thành công, Phương Minh mở cửa ra nhìn mọi người nói: “Phẫu thuật thành công, tuy nhiên không thể xác định được thời gian cô ấy tỉnh lại. Vấn đề này vẫn phải phụ thuộc vào ý chí và nghị lực của cô ấy mà thôi.”

“Chỉ cần có hy vọng, dù 1% cũng không sao.” Long Ngạo Thiên nhìn Phương Minh nói, trong lòng anh cũng có chút nhẹ nhõm.



Vương Thiên An và Vương Mẫn An mừng đến phát khóc, cả hai chị em chạy vào phòng thăm mẹ mình. A Mẫn vẫn nằm ở chiếc giường đó, vẫn như những lần bị thương trước mà suýt mất mạng.

Long Ngạo Thiên đứng ngoài cửa lặng lẽ nhìn A Mẫn một lát rồi rời đi. Anh nhất định sẽ điều tra nguyên nhân của vụ việc này, ai hại đến cô cũng sẽ phải trả giá.

Mặc dù Long Ngạo Thiên đã phong tỏa toàn bộ tin tức nhưng không rõ từ đâu mà nguồn tin bị lan truyền ra ngoài. Rất nhiều người luôn dò hỏi tình hình hiện tại của A Mẫn nhưng Hắc Long Ưng luôn túc trực 24/24 để bảo vệ Long Gia và A Mẫn.

Long Ngạo Thiên không tin tưởng ai cả, ngay cả Long Gia anh cũng rất đề phòng những vệ sĩ. Những người được trực tiếp thăm khám cho A Mẫn đều phải qua kiểm duyệt của Triệu Tuấn Kỳ và Lam Bắc Phong. Các thiết bị điều phải được Hoắc Gia Dĩnh giữ lại cho đến khi rời khỏi, bởi vì bọn họ sợ rằng sẽ có người trà trộn vào để hại A Mẫn.

Đại Lan và Tiểu Lan có nhiệm vụ ghi lại số liệu và cùng Phương Minh chẩn đoán tình hình, quá trình hồi phục. Vương Thiên An và Vương Mẫn An vẫn luôn bên cạnh Long Ngạo Thiên bất kể ngày đêm, bởi vì anh muốn bảo vệ hai đứa nhỏ thay cho A Mẫn.

Trong thời gian A Mẫn hôn mê trên giường bệnh thì Hà Minh – chú của A Mẫn có đến thăm. Ông cũng giúp Long Ngạo Thiên điều tra một số việc và nói về dự định của A Mẫn cho Long Ngạo Thiên nghe, bởi vì ông không muốn cháu của mình mạo hiểm một mình.

Long Ngạo Vương và Kỳ Thiên Như sau chuyến công tác dài thì cũng trở về Long Gia. Vừa về nghe tin như vậy hai người đã khá lo lắng. Sau khi đã nghỉ ngơi thì ba mẹ Long Ngạo Thiên có qua chỗ của A Mẫn để xem tình hình của cô.

“Mẹ có nghe về chuyện của Mẫn Nhi rồi, chuyện là thế nào vậy?” Kỳ Thiên Như lại gần nhìn số liệu máy móc sau đó hỏi Long Ngạo Thiên, bà muốn biết xem trong thời gian qua đã xảy ra những chuyện gì.

Long Ngạo Thiên không muốn để A Mẫn một mình ở đây nên đã đặt thêm một cái giường nữa, vừa có thể ở cạnh chăm sóc vừa có thể làm việc. Long Gia và Hắc Long Ưng còn rất nhiều việc cần anh giải quyết, cho nên anh không thể bỏ lỡ, cũng không muốn vì công việc mà không quan tâm tới A Mẫn.

“Cô ấy cùng hai đứa nhỏ hẹn con đi khu vui chơi, sau đó có người hẹn cô ấy lên sân thượng. Khi tìm được thì cô ấy đã lơ lửng ở tầng thượng, vì sợi dây không chắc nên rơi xuống lầu. Tuy con có đỡ nhưng cô ấy vẫn bị thương nặng.” Long Ngạo Thiên nhìn ba mẹ mình nói, ngắn gọn nhưng dễ hiểu.

Ba mẹ Long Ngạo Thiên nghe xong thì gật đầu, trước khi về đây có nhiều tin đồn cho rằng A Mẫn bất cẩn nên rơi từ trên lầu xuống, cũng có người nói là có kẻ âm mưu hãm hại. Một số tin tức cho biết thân phận của A Mẫn cũng sắp bị phanh phui ra rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.