Tuy nhiên Triệu Tuấn Kỳ mới đi ra ngoài về nên cũng không rõ, cậu lắc đầu: “Không biết! Tôi mới từ ngoài về.”
A Mẫn nghe vậy cũng không hỏi nữa, cô không thay đồ đã vội chạy xuống lầu tìm Long Ngạo Thiên với chiếc áo hai dây rộng. Nếu Long Ngạo Thiên chứng kiến cảnh lúc nãy chắc chắn sẽ xé xác Triệu Tuấn Kỳ ra. Cậu nghĩ thôi mà đã nổi gai ốc lắc đầu sau đó đi vào bếp phụ hai chị em Lan.
A Mẫn chạy thẳng ra sau vườn sau đó dừng lại, hình như có gì đó sai sai. Long Ngạo Thiên đi đâu làm gì thì cũng không liên quan tới cô. Huống hồ đây là Long Gia, Long Ngạo Thiên làm gì có chuyện được chứ.
Cô quay đầu lại đi về phía nhà chính, không tìm Long Ngạo Thiên nữa. Nhưng vừa quay đầu lại đã thấy Long Ngạo Thiên đứng ở sau lưng, điều này khiến cô có chút giật mình.
“Anh tự dưng xuất hiện sau lưng tôi như vậy, định dọa tôi sao?” A Mẫn nhíu mày, đột nhiên lại ở sau lưng cô như vậy đúng là có ý đồ.
Nhìn cách ăn mặc thì có lẽ Long Ngạo Thiên vừa đi đâu đó về nhưng A Mẫn không muốn hỏi. Thấy A Mẫn giật mình như vậy thì Long Ngạo Thiên liền trêu: “Tôi nghe nói, em đang tìm tôi?”
“Ai thèm tìm anh, chỉ là đến giờ cơm nên muốn nhắc nhở thôi.” A Mẫn bị hỏi như vậy có chút chột dạ, thật sự là cô đang đi tìm anh, nhưng là tìm để gọi đi ăn cơm thật. Có điều A Mẫn sẽ không thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385195/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.