Sở trưởng nghe giọng điệu của A Mẫn liền cảm thấy A Mẫn hình như không biết chuyện nên mới nói rõ: “Về chuyện cô giết Trần Úc năm năm trước, sở cảnh sát chúng tôi có biết. Nhưng phía trên bảo là cứ coi như không biết, bởi vì sao cô biết không?”
Sở trưởng nói với A Mẫn nhưng lại đặt câu hỏi, điều này khiến A Mẫn cau mày lại khó hiểu lắc đầu. Sở trưởng thở dài sau đó nói: “Bởi vì Long Ngạo Thiên nói rằng Trần Úc đáng chết, nếu cô không ra tay thì phía cậu ấy cũng sẽ ra tay. Hơn nữa Long Ngạo Thiên có một mối quan hệ với cảnh sát cấp cao phía trên, cho nên việc cô không bị truy cứu là nhờ cậu ấy.”
A Mẫn nghe xong có chút bất ngờ, cô thật sự không nghĩ là Long Ngạo Thiên lại làm thế vì mình, càng không nghĩ rằng bản thân mình lại được giúp đỡ. Nhưng A Mẫn ngay sau đó liền trở về dáng vẻ lạnh lùng nhìn sở trưởng nói: “Vậy thì sao? Tôi không quan tâm đến chuyện đó, nếu không có gì thì tôi đi trước.”
“Năm năm trước, Long Ngạo Thiên vì cô mà đối đầu cả nước Z. Cũng vì cô mà cậu ấy hiện tại là người đứng đầu nước Z, nói đúng hơn thì cậu ấy là người không ai có thể đụng vào. Cô hiểu ý tôi chứ?” Thấy A Mẫn không để tâm thì sở trưởng liền lên tiếng, bởi vì ông cảm thấy A Mẫn quá vô tâm với những việc Long Ngạo Thiên làm cho cô.
A Mẫn quay sang nhìn sở trưởng cười nhạt, “Cảm ơn ông đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385193/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.