Long Ngạo Thiên dùng tay ép A Mẫn dựa vào cửa sau đó lạnh lùng nhìn cô hỏi: “Trả lời tôi, em lén lút làm gì?”
“Tôi lấy hộp gỗ!” A Mẫn quay đi hướng khác, đơn giản cô không muốn nhìn thẳng vào anh.
Long Ngạo Thiên cầm chiếc hộp gỗ đi lại tủ cất ở trên cao khiến A Mẫn khó chịu: “Trả đây! Anh làm vậy là ý gì hả?”
“Ý gì? Em định lấy hộp gỗ đi đâu? Tôi còn chưa hỏi chuyện em đã muốn chạy trốn rồi sao?” Ngạo Thiên tức giận dùng tay đấm mạnh vào tường khiến A Mẫn ngạc nhiên.
Từ lần đầu gặp gỡ đến hiện tại A Mẫn chưa từng thấy Long Ngạo Thiên tức giận như thế này. Cô biết chắc rằng anh đang tức giận chuyện mẹ anh bị thương, nhưng cô không hề làm chuyện đó.
“Tôi không chạy trốn, tôi chỉ lấy lại đồ của tôi mà thôi. Anh tức giận như vậy là vì sao chứ?” A Mẫn nhìn Long Ngạo Thiên bằng ánh mắt kiên định.
Long Ngạo Thiên lấy điện thoại ra đưa cho A Mẫn xem đoạn video. A Mẫn không bất ngờ, bởi vì cô biết đây chính là sai sót nhất đời cô.
“Đây là video gì?” Long Ngạo Thiên nhìn A Mẫn hỏi, anh muốn biết câu trả lời. Nhưng A Mẫn lại hỏi ngược lại anh: “Nếu tôi nói không làm, anh có tin không?”
Long Ngạo Thiên không trả lời câu hỏi đó mà hỏi sang một câu khác: “Tại sao lại bắn bà ấy?”
“Tôi không có bắn!”
A Mẫn phủ nhận, tại sao Long Ngạo Thiên lại hỏi cô như vậy chứ? Đây rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385148/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.