Long Ngạo Thiên lại quay sang nhìn A Mẫn nở một nụ cười đầy sự mê hoặc cùng những nguy hiểm: “Em bất mãn sao?”
A Mẫn cười trừ: “Nào… Nào có! Anh… Anh nói gì cũng đúng.”
Đôi bàn tay đầy sức lực kia đang ôm chặt eo A Mẫn. Dù có vùng vẫy cỡ nào cũng vô ít, bởi vì đó là Long Ngạo Thiên.
Tiếng chuông báo động vang lên, một đám người mặc đồ cảnh sát chạy vào phòng 1402 sau đó phát lệnh phong tỏa hiện trường. Tất cả những khách đến đây đều phải tập trung ở sảnh lớn phía dưới, vì người chết là Trần Úc – đối tác lâu năm của sòng bạc này.
Phía dưới sảnh lớn mọi người đều chia nhau đứng. Duy nhất chỉ có Long Ngạo Thiên là đứng trên lầu một nhìn xuống, tiếp đó lại có thêm hai chàng trai đứng cạnh anh. A Mẫn từ đầu tới cuối chỉ dám im lặng không hé nửa lời, lỡ đâu anh ta không vui lại giết cô cũng nên.
Hai chàng trai bên cạnh nhìn cô khá bất ngờ, một trong số đó lên tiếng: “Xin chào! Tôi là Hoắc Gia Dĩnh, bạn của Thiên.”
Chàng trai còn lại cũng nhìn A Mẫn sau đó mở lời: “Tôi là Lam Bắc Phong, bạn Thiên.”
“À chào… Tôi, tôi là…”
Đang định nói tên của mình là A Mẫn thì loa phát qua sảnh vang lên.
“A MẪN!”
Một giọng nói vang lên qua loa phát trên sảnh sòng bạc, đó chính là giọng của A Mẫn lúc giết lão Úc.
Cô nghe xong liền giật mình bấu tay vào thành lan can nhíu mày, thấy vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-nhi-em-dung-hong-chay-thoat/3385082/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.