Diệp Tích Nhân cưỡi Trường Phong lao đi!
Gan nàng thật sự không lớn, đoạt thủ cấp của Bắc Yến Vương như thế, nhỡ đâu bị người Bắc Yến truy sát thì sao? Nàng lại không biết võ công, cái thân hình nhỏ bé này làm sao chịu đựng nổi?
“Trường Phong, chạy nhanh lên!” Diệp Tích Nhân nắm chặt dây cương, ghé sát xuống lưng ngựa, mặt mày đầy vẻ lo lắng, “Chúng ta đến kênh Hoài An, nhanh lên, nhanh lên, họ sắp đuổi tới rồi!”
Trường Phong hiền lành, khịt mũi một tiếng, cuối cùng vẫn tung vó điên cuồng chạy.
Thế nhưng, Diệp Tích Nhân đã lo lắng quá mức.
Làm gì có ai đuổi theo nàng?
Trong mắt người Bắc Yến, thủ cấp của Bắc Yến Vương đã “bay đi” một cách khó tin, trên mảnh đất vốn sùng bái thiên địa thần linh như vậy, quả thực khiến người Bắc Yến sợ hãi tột độ, đều cho rằng họ đã gặp phải thiên phạt, đụng phải quỷ hồn, trốn còn không kịp lấy đâu ra can đảm mà đuổi theo?
Nàng sợ hãi co rúm người, lại khiến những người dọc đường kinh hãi, la hét như gặp phải ma…
Diệp Tích Nhân cưỡi ngựa phi nước đại trốn khỏi vương trướng Bắc Yến, tìm kiếm thứ gì đó có thể bảo quản thủ cấp ở thành trì gần vương đô nhất của Bắc Yến. Nàng đã từng thấy các thái y xử lý thi thể của Xích Trản Lan Sách như thế nào, nên thành thạo đi “mượn” một ít dược liệu, tiện thể chọn một chiếc hộp thích hợp để đựng, rồi dùng dây treo lên mình ngựa.
Cứ như vậy, trong mắt những người nhìn thấy, chỉ là một con ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-mon-sao-tram-thap-vy-tho/5023028/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.