Loạn.
Loạn đến mức không thể loạn hơn!
Diệp Tích Nhân ngồi cạnh Trường Phong, lắc đầu: “Khi trước ở Đại Lương, phe chủ hòa và chủ chiến cũng tranh cãi như thế này, giờ thì đến lượt Bắc Yến.”
Xích Trản Lan Sách chết, trụ cột tinh thần của Bắc Yến tan vỡ.
Thêm vào đó, Tưởng Du trong tối không ngừng khuấy gió quấy mưa, còn bí mật liên kết với không ít người Bắc Yến. Hiện giờ Bắc Yến đã trở thành một nồi cháo sôi sục, ngày ngày ầm ĩ chẳng ngừng, bị Xích Trản Lan Sách đè nén quá lâu lại gặp cảnh khó bề lựa chọn, liền bật ngược phản kháng mạnh mẽ.
Mỗi lần như vậy, Diệp Tích Nhân đều không nhịn được mà cảm thán.
Khi sự thông minh và tàn nhẫn của Tưởng tướng không dùng để hại nàng, mà dùng để đối phó kẻ địch… thì đúng là sảng khoái thật.
Tiếng cãi vã mơ hồ từ các bộ tộc trong vương trướng truyền ra, dù Diệp Tích Nhân ở trên sườn dốc vẫn nghe rõ mồn một, Tưởng Du thì bị Bắc Yến Vương nhốt trong trướng, không cho bước ra.
Không ai nhìn thấy Diệp Tích Nhân, nên nàng lại có thể thoải mái lượn lờ khắp nơi, dắt theo Trường Phong lang thang quanh ngọn đồi nhỏ.
Tiếng quan thoại của Bắc Yến giống với tiếng Đại Lương, còn thứ tiếng Bắc Yến thường dùng trong vương đô thì nàng theo Tưởng Du học trên đường đi, hiểu được một phần, nhưng lúc họ tranh cãi quá dữ dội, nàng chỉ có thể đoán mò.
“Trường Phong, thảo nguyên đẹp thật, nhưng ta vẫn thích Đại Lương hơn.” Diệp Tích Nhân ngồi bên cạnh Trường Phong đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-mon-sao-tram-thap-vy-tho/5023027/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.