Mùng Bảy tháng Ba, vào thời điểm sớm hơn so với vòng tuần hoàn trước, Cấm quân phủ Nam Đô, Đại Lý Tự đồng loạt xuất kích, ập vào phủ đệ của các thương nhân buôn lương thực.
“Rầm!”
Cửa lớn bị một cước đá văng, quan binh xông vào lập tức bắt người.
Bên ngoài một hiệu sách trông không có gì bắt mắt, Yên Sương và Ứng Xương Bình dẫn người âm thầm bao vây chặt như nêm cối, Nghiêm Đan Thanh nhẹ bước trên mái ngói, lặng lẽ áp sát.
“Tiên sinh, tình hình không ổn!” Trong phòng có người hạ thấp giọng, gấp gáp nói, “Điện hạ đã bị đưa về sứ quán, Nghiêm Đan Thanh không biết đã đi đâu, không hề đến gần sông hộ thành, giao dịch tạm dừng.”
Ô Kiều nghe vậy, cau mày.
Nghiêm Đan Thanh đương nhiên nghe hiểu tiếng Bắc Yến, tai hắn khẽ động, càng thêm nín thở ngưng thần, ngay cả tiếng hít thở cũng biến mất, muốn thám thính thêm tin tức.
Có kẻ nhíu mày thắc mắc: “Chẳng lẽ người Đại Lương đã phát hiện ra điều gì? Thật vô lý, kế hoạch của chúng ta diễn ra bất ngờ, bọn họ không thể nào có thời gian phản ứng mới đúng.”
Ô Kiều ngồi ở vị trí chủ tọa, trùm mũ che khuất mặt, giọng nói lạnh băng: “Lập tức đi kiểm tra xem những thương nhân lương thực kia có bị lộ hay không. Điện hạ đã hy sinh tính mạng, tuyệt đối không được phép thất bại…”
Tiếng nói bỗng im bặt, có mấy con chim vụt bay lên từ sân sau hiệu sách, Ô Kiều quay ngoắt ra cửa sổ: “Kẻ nào?!”
Hóa ra chúng dùng chim để truyền tin!
“Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-mon-sao-tram-thap-vy-tho/5023019/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.