Diệp Tích Nhân rơi lệ đầy mặt.
Trong giấc mộng trước khi tỉnh lại, nữ tử có dung mạo giống hệt Nghiêm Đan Thanh ấy đã dùng chút sức lực cuối cùng kéo nàng xuống sông, nhưng đó lại là để cứu nàng thoát khỏi cảnh bị làm nhục, bàn tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng ấm áp và quen thuộc đến thế.
Họ vốn dĩ phải rất thân thiết, tình như tỷ muội, thế nhưng trong ký ức của nàng lại chẳng có chút dấu vết nào về Nghiêm Uyển. Nếu vòng tuần hoàn này thất bại, nàng cũng sẽ giống như Nghiêm Uyển, bị tất cả mọi người lãng quên hoàn toàn…
Diệp Tích Nhân lau nước mắt, hạ bút như bay, viết lại toàn bộ những trải nghiệm và phát hiện trong các vòng tuần hoàn của mình.
Nếu như phải chết, cũng có thể giống như bút ký của Nghiêm Uyển, để lại gợi ý cho người còn sống hoặc là người của vòng tuần hoàn tiếp theo!
Diệp Tích Nhân rất nhanh đã viết xong bút ký về hai mươi ba lần tuần hoàn của mình, lại lục lọi khắp hòm tủ, từ bên trong tìm ra một chiếc hộp được niêm phong kỹ càng, từ từ mở ra.
Bên trong là một bức tranh.
Hơn một năm trước, vào lễ cập kê của nàng, bởi vì Bắc Đô mưa gió sắp đến, triều chính bấp bênh sắp sửa dời đô về phía Nam, Diệp gia không tổ chức lễ cập kê công khai cho nàng, nhưng đóng cửa lại, cả phủ đều chúc mừng nàng.
Sau đó, Diệp Phái muốn vẽ một bức tranh “Toàn gia hoan hỷ”, vào thời khắc sinh tử tồn vong của quốc gia ghi lại hình ảnh cả gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-mon-sao-tram-thap-vy-tho/5023018/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.