Quý Tuyết đến tìm ta chơi, mặt mày buồn bã.
Ta hỏi nàng ấy làm sao vậy.
Nàng ấy đột nhiên khóc nức nở: “Man Man, ta… Ta có người trong lòng rồi.”
Ta có chút ngạc nhiên, sao chưa bao giờ nghe nàng ấy nhắc đến.
“Là ai vậy?”
“Là bạn học của ca ca ta. Gia thế của hắn bình thường, phụ thân ta chắc chắn sẽ không đồng ý…” Quý Tuyết khóc nấc lên, “Nhưng ta chỉ muốn gả cho hắn, nếu không gả được, ta sẽ cạo đầu lên chùa làm ni cô!”
Ta đành an ủi nàng ấy: “Ngươi hãy đi cầu xin phụ mẫu của ngươi đi. Dù sao họ cũng thương nữ nhi mà.”
Quý Tuyết lắc đầu: “Phụ thân ta một lòng muốn gả ta cho Bùi Hành Chi, hiện giờ đang đi lại thân thiết với Bùi gia.”
Bùi Hành Chi?!
Ta càng kinh ngạc hơn: “Ngươi, sao ngươi chưa bao giờ nhắc đến.”
Quý Tuyết nức nở: “Bùi Hành Chi thích ngươi, ta lại thân thiết với ngươi như vậy, thật sự không biết mở lời thế nào. Dù sao, ta cũng sẽ không gả cho hắn!”
Cũng phải, nếu Quý Tuyết gả cho Bùi Hành Chi, mà trong lòng trượng phu lại nghĩ đến người tỷ muội tốt, quả thực là quá kỳ quái.
Thực ra nghĩ kỹ lại, hành động này của phụ thân Quý Tuyết cũng không phải là không hiểu được. Đường tỷ của Quý Tuyết vào mấy ngày trước vừa mới được phong Quý phi, địa vị của Quý gia lại lên một bậc. Quý phụ chắc chắn muốn liên hôn với gia đình mạnh, nên mới để ý đến Bùi gia.
Mệnh lệnh của phụ mẫu, lời nói của mai mối. Quý Tuyết làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-man-vo-ta/5212359/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.