Ôn Mạn không dám kêu thành tiếng, bị anh chơi hai mắt ngấn đầy nước, cánh môi dưới hồng nhuận bị cắn đến trắng bệch, hai mắt vô thần.
Chu Khải vừa dùng sức thúc phạch phạch gậy thịt hung tợn vào trong lồn cô, đầu lưỡi còn ngậm lấy núm vú trước ngực mà tận tình liếm láp.
Rõ ràng đang trong thời tiết mùa đông giá lạnh, vậy mà cơ thể Ôn Mạn lại nóng bừng bừng, kể cả làn da lộ trong không khí cũng nóng ran.
Con chim nhỏ của Ôn Mạn cắn chặt cây hàng khủng, lại còn phải phân tâm quan sát xem có ai tới đây không, chẳng mấy chốc, cô thấy phía xa xa thấp thoáng bóng người đi tới đây.
“Có người…… Ưm.. ư…… Đừng chơi nữa…… Có người tới……” Ôn Mạn thiếu chút nữa thì khóc lên.
Động tác xoa bóp cánh mông cô của Chu Khải hơi dừng lại một chút, nhưng cây hàng đang đâm thọc thì không hề ngừng, cứ cắm trong cơ thể cô quấy đảo, anh ôm sát cô vào ngực mình hơn.
“Không sao đâu, em cứ gục trên người anh đừng động đậy, không ai nhìn ra được gì đâu.” Chu Khải liếm liếm hàm trên, ánh mắt sắc bén nhìn bóng người phía xa đang đi tới. Tay cầm đồ hốt rác và chổi, hẳn là cô lao công phụ trách quét dọn.
Bởi vì căng thẳng, lồn Ôn Mạn lại co rút càng chặt hơn, cắn chặt tới mức gậy thịt cảm thấy hơi đau.
“Thả lỏng nào.” Chu Khải xoa xoa lưng cô.
“Ư..ưm, không thả lỏng được.” Giọng nói của Ôn Mạn cũng nức nở rồi.
Chu Khải cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-man-quyen-ru/3493389/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.