Chương trước
Chương sau
Văn phòng của giám đốc đều ở tầng bảy, Ôn Mạn cầm túi hồ sơ đi vào thang máy. Sau khi ra khỏi thang máy còn phải đi qua một lớp cửa kính nhận diện gương mặt nữa, chỉ có nhân viên được mở quyền hạn mới có thể đi qua được cánh cửa này. Trùng hợp là Ôn Mạn là chủ quản cấp bậc cao trong công ty, có quyền hạn đi qua đây.

Hôm nay, phần lớn các giám đốc ở lầu này đều ra ngoài ăn cơm, cả tầng lầu hoàn toàn trống trải. Ôn Mạn cầm túi hồ sơ đi tới trước cửa văn phòng giám đốc Hoàn, vừa muốn giơ tay gõ cửa thì bị âm thanh bên trong vọng ra làm cho khựng lại.

“A…… A…… Ư..a…… Anh rể…… gậy thịt của anh rể thô quá…… chơi A Tử sướng quá…a…” âm thanh của Vu Tử truyền qua khe cửa vọng ra ngoài.

Sau đó là giọng nói đầy từ tính của Hoàn Lâm truyền tới: “Kêu lớn tiếng như vậy, cẩn thận bị người khác nghe thấy. Ở văn phòng được anh rể chơi sướng thế sao? Chị gái em mà biết sẽ ghen lắm đó.”

“Ưʍ.. ha… sướng… gậy thịt của anh rể vừa thô vừa dài… chị gái còn lâu mới ghen…. Tối hôm qua chị ấy nhìn anh chơi em… chị ấy còn cầm gậy mát xa chơi cúc hoa của em kìa… ư… a… anh rể… sâu quá…” Vu Tử dâm đãng kêu rên, thông tin trong đó còn làm cho Ôn Mạn sợ tới ngơ người!

Sấm sét giữa trời quang!!!

Vu Tử với anh rể cô ấy làm tình, hơn nữa chị gái cũng biết bọn họ có gian díu với nhau, đã thế còn tham dự vào, 3P?!?!

Hai chị em ruột cùng dùng chung một người đàn ông?!

“Được rồi, nhỏ giọng chút nào, biết em được chơi sướng rồi, con đĩ nhỏ dâm đãng, em với chị gái em đều dâm đãng như nhau, không hổ là chị em ruột.” Giọng nói của Hoàn Lâm có chút mơ hồ không rõ.

Trong văn phòng, áo trên của Vu Tử đã bị cởi sạch, đôi bồng đào đẫy đã theo từng đợt đâm thọc của Hoàn Lâm mà lay động trong không khí. Lúc này đầṳ ѵú đang được Hoàn Lâm ngậm ở trong miệng bú ʍúŧ chùn chụt.

Tất lưới dưới chân cũng bị người cởi ra, chỉ còn một chiếc váy che khuất chỗ hai người kết hợp với nhau. Cô đang khóa ngồi trên đùi Hoàn Lâm, gậy thịt lớn đang ra ra vào vào trong động da^ʍ nhanh như chớp. làm tình trong hoàn cảnh có thể bị người phát hiện bất cứ lúc nào làm cô hưng phấn, nước da^ʍ chảy ào ào như lũ lụt.

“A… anh rể… giỏi quá… ưm…a… thật thoải mái… gậy thịt lớn của anh rể… đi làm mà vẫn có thể được ăn gậy thịt lớn của anh rể… thực sướng chết luôn… ư… a… muốn mỗi ngày được anh rể chơi…” Vu Tử vặn vẹo eo mông theo mỗi động tác của Hoàn Lâm, nuốt gậy thịt càng sâu hơn nữa.

Hoàn Lâm bị dáng vẻ dâm dục gợi tình của cô kích thích gậy thịt lớn thêm một vòng, bế Vu Tử ấn lên bàn làm việc, vén váy cô lên, tận mắt chứng kiến gậy thịt lớn đang không ngừng đâm chọc trong động da^ʍ đỏ hỏn, dâm thuỷ bắn tung tóe khắp nơi, còn vang lên tiếng nước òm ọp, trên bàn làm việc và nền nhà xung quanh một mảnh hỗn độn.

“Gọi ông xã.” Hoàn Lâm xoa bóp đầṳ ѵú cô.

“Ông xã… ông xã a… ông xã giỏi quá… gậy thịt lớn sắp chơi chết em rồi… gậy thịt… gậy thịt lớn…ư…a … chơi sướng quá… ư… ha… ứ… không được… sắp cao trào… cao trào rồi…a….a.a…a”

Vào lúc Vu Tử lên cao trào Hoàn Lâm lại cắm giã mấy chục cái nữa, cuối cùng hung hăng bắn vào trong cơ thể cô.

Ôn Mạn nghe được nửa chừng thì hoảng loạn bỏ chạy. Cô về tới văn phòng rồi mà trái tim còn đang đập thình thịch không ngừng. Mà chuyện làm cô khó có thể mở miệng hơn là, cô nghe đông cung sống động như thế, bản thân mình lại có cảm giác rồi.

Di động đột nhiên vang lên, Ôn Mạn hoảng hốt cầm lên, phát hiện là Chu Khải gọi điện thoại qua.

“Giờ đang nghỉ trưa phải không, em có thời gian xuống lầu một chuyến không? Anh mua ít điểm tâm ngọt, sắp tới dưới lầu công ty em rồi.” Giọng nói của Chu Khải truyền tới.

“A được… em xuống ngay giờ đây.” Ôn Mạn nói xong thì cúp máy.

Đuôi lông mày Chu Khải hơi nhướng lên, anh nghe ra được cô đang cố nén ham muốn tình dục xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.