Ôn Mạn cố gắng dùng giọng điệu bình đạm nhất kể lại những chuyện xảy ra vào ba năm trước. Khoảng thời gian đó đúng thực đã tạo thành tổn thương rất lớn với cô, là chuyện mà cô muốn dùng cả sinh mệnh để quên đi. Nhưng sau khi nói ra rồi, cô phát hiện dường như mình đã sớm quên, những chuyện nửa đêm mơ đến lại làm cô giật mình tỉnh giấc, lúc này lại không thể làm cô sợ hãi được nữa. Ngược lại còn có cảm giác dường như không chút liên quan gì với mình.
Sau khi Chu Khải nghe Ôn Mạn kể xong thì im lặng thật lâu.
Trước khi anh lên tiếng, Ôn Mạn đã nói tiếp: “Tuy rằng bây giờ em đã biết khi đó anh xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên không thể qua đây được. Nhưng mà, chúng ta cũng đã chia xa 3 năm rồi, cuối cùng, vẫy không thể quay về như trước được.”
Thực sự không thể quay lại được.
Chu Khải thừa nhận những lời này cô nói là đúng, nhưng mà…
“Không thể quay lại cũng không sao, dù sao bây giờ anh cũng đang theo đuổi em.”
“…” Ôn Mạn thực sự cạn lời, anh có thực sự nghiêm túc nghe những gì cô nói không vậy?!
“Mau ăn cháo đi, đợi một lát lại nguội hết.” Ngón tay Chu Khải nhẹ nhàng gõ gõ bàn, đây là thói quen nhỏ mỗi khi anh đang suy ngẫm chuyện gì.
Sau khi Ôn Mạn ăn xong rồi, Chu Khải thu dọn hộp đựng đồ ăn sạch sẽ, sau đó lại mở máy tính, đeo tai nghe lên bắt đầu xử lý công việc.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-man-quyen-ru/3493383/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.