Dịch giả: Đình Phong
Tô Như chứng kiến Đạo Huyền cùng Vạn Kiếm Nhất đều ở chỗ này nên trên mặt cũng lộ ra vài phần sợ hãi lẫn vui mừng, chạy nhanh tới cười hỏi: "Vạn sư huynh, thương thế tốt hơn nhiều chưa?" Nói xong ánh mắt của nàng vô thức nhìn lên tay trái của Vạn Kiếm Nhất, lập tức biến sắc, trên mặt lướt qua một chút đau lòng. Nhưng nàng dường như biết mình làm như vậy sẽ khiến Vạn Kiếm Nhất khổ sở nên vội vàng nén xuống lần nữa cười lớn.
Vạn Kiếm Nhất thấy rõ ánh mắt của nàng, ngược lại nở nụ cười nói: "Thật sự tốt rồi. Tô sư muội, ngươi cũng không cần quá lo cho ta, nam nhi đại trượng phu, ném đi một cánh tay có là cái gì."
Trên mặt Tô Như lộ ra kính ngưỡng liên tục gật đầu nói: "Sư huynh nói chí phải a." Nói xong lại không nhịn được hừ một tiếng: "Bất quá vẫn là đáng tiếc a, ta nghĩ nhất định là do tên mập mạp chết bầm cùng mấy người vô dụng kia làm vướng chân Vạn sư huynh rồi."
"Mập mạp chết bầm?" Vạn Kiếm Nhất ngơ ngác một chút nhưng lập tức tỉnh ngộ, sau đó cười hặc hặc rồi thu liễm lại nghiêm mặt nói với Tô Như: "Tô sư mụi, người ngươi nói là Điền Bất Dịch sư đệ của Đại Trúc Phong? Thứ cho huynh nói thẳng, ngươi đã nhìn lầm rồi. Hành trình đi Man Hoang lần này, trong mọi người làm huynh cuối cùng phải lau mắt nhìn chính là Điền sư đệ đấy. Mặc dù hắn về ngoài ngốc nghếch nhưng trong tâm ẩn giấu tốt đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-hoang-hanh/1926870/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.