Dịch giả: Đình Phong
Sáng sớm hôm sau, hai đạo kỳ quang từ Thanh Vân sơn lướt cực nhanh một đường xuyên qua mây mù, bay qua sơn lĩnh trùng trùng điệp điệp. Cuối cùng nó đã hạ xuống Thảo Miếu thôn dưới chân núi Thanh Vân.
Linh quang chập chờn lập lòe, sau khi hạ xuống quang huy sáng lạn xinh đẹp sau đó tản đi lộ ra hai thân ảnh. Chính là hai người Điền Bất Dịch cùng Tô Như.
Trong tay Điền Bất Dịch là Xích Diễm tiên kiếm, pháp bảo của Tô Như lại là một cái Hổ Phách Chu Lăng. Nó nhìn qua cực kỳ mềm mại lại như có linh tính mà quấn trên người nàng.
Điền Bất Dịch không nhịn được mà trố hai mắt nhìn nói: "Tô sư muội, pháp bảo Hổ Phách Chu Lăng thật là hiếm thấy nha."
Tô Như có chút đắc ý hỏi: "Đẹp không?"
Điền Bất Dịch liên tục gật đầu nói: "Rất là xinh đẹp, đặc biệt là người dùng nó lại càng hấp dẫn hơn."
Tô Như mặt đỏ lên, trừng mắt với Điền Bất Dịch nói: "Mập mạp chết bầm! Ta phát hiện miệng lưỡi của ngươi càng ngày càng trơn tru a."
Điền Bất Dịch gãi đầu sau đó cười nói: "Ta đều là nói thật a."
Tô Như hừ một tiếng không để ý tới hắn trực tiếp đi về phía trước, bất quá trong mắt lại càng vui vẻ. Điền Bất Dịch đi phía sau nàng nhìn xung quanh rồi nói: "Ồ, nơi đây giống như ta đã từng đi qua rồi."
Tô Như có chút kinh ngạc hỏi: "Ngươi đã tới Thảo Miếu thôn?"
Điền Bất Dịch suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-hoang-hanh/1926868/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.