Cuối tháng mười, thời tiết ngày một lạnh hơn. Tiểu trạch viện ở huyện Yển Sư rõ ràng không thoải mái bằng đại trạch ở Trường An, đêm đến lạnh buốt. Đỗ Ngũ Lang không khỏi mừng thầm đã cưới vợ, ôm Tiết Vận Nương ngủ cùng mới không lạnh đến thế, cũng mừng là nàng không phải kiều khí cao môn thiên kim, không chê bai nơi này. Hôm nay khi tiếng gà gáy vang lên, trời còn chưa sáng hẳn, Tiết Vận Nương cảm thấy Đỗ Ngũ Lang trở mình, nhìn lại, thấy hắn mở to mắt nằm đó, không khỏi ngạc nhiên.
Đằng lang, chàng dậy sớm thế?
Tỉnh như sáo rồi.
Đỗ Ngũ Lang ngáp một cái, nhưng thực sự không tài nào ngủ lại được, thở dài:
Ai, ta đang nghĩ chuyện của Vương Nghi, lời Vi phủ doãn nói 'hỗ trợ phá án' rốt cuộc là có ý gì? Án sắp xong rồi, người lại không thả ra... Còn nữa, nàng nói xem cái huyện thành nhỏ bé này sao lại có nhiều chuyện thế chứ, ở Trường An cũng không phiền phức như vậy, đúng là ứng với câu miếu nhỏ yêu ma lộng hành, ao cạn lắm ba ba.
Đó là vì Đằng lang đã bắt đầu gánh vác chính sự rồi.
Tiết Vận Nương từng chịu khổ, ngược lại biết sự phồn hoa của Trường An là ngoại lệ, gánh nặng của bá tánh mới là thường thái. Nói chuyện vài câu, Đỗ Ngũ Lang dứt khoát trở mình ngồi dậy. Lúc này việc phải làm rất nhiều, sắt đá sắp vận chuyển đến, gia sản của Quách Vạn Kim vẫn đang tra xét, chuyện lén đúc tiền đồng còn chưa có manh mối, còn phải xem xét làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212250/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.