Huyện lệnh lại đồng ý giao quyền cho ngươi rồi?
Đỗ Ngũ Lang đón Tiết Vận Nương trở về, không thể không thu tâm, bắt đầu làm mạc liêu cho Tiết Bạch. Hắn trước tiên theo Ân Lượng học việc, đang đối chiếu sổ sách của Quách gia, đợi Tiết Bạch đưa cho hắn một danh sách thợ rèn sắt của Sĩ tào, hắn không khỏi kêu rên một tiếng.
Ta vốn còn nghĩ, Lã Lệnh Hạo sẽ dùng dằng với ngươi một hồi, kéo dài chút thời gian, sao lại đồng ý nhanh thế.
Hắn vẫn dễ nói chuyện.
Tiết Bạch nhận lấy kết quả do Ân Lượng đưa qua xem,
Dù sao hiện tại ta cũng chưa xâm phạm đến lợi ích của hắn.
Hiện tại không có, tức là sau này sẽ có.
Đỗ Ngũ Lang vừa điền văn thư, miệng vừa nói:
Thiếu phủ, tuy là nói chuyện với chúng ta, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Vì làm những việc này quá mệt, hắn ngay cả bút lông cũng không chịu cầm cho tử tế, như đang cầm đũa vậy. Tiết Bạch làm bất cứ việc gì cũng chuyên tâm, không ưa cái bộ dạng này, lười để ý đến hắn. Ân Lượng thì ung dung, nói:
Lã huyện lệnh người này, quả thực không khó nói chuyện. Điều hắn quan tâm là tiền đồ lợi ích, lơ là trị dưới, một lòng nịnh trên, cũng không có đảm đương, nói trắng ra là vừa tham vừa lười lại sợ chết.
Vừa tham vừa lười lại sợ chết.
Đỗ Ngũ Lang nói:
Thế chẳng phải giống ta sao?
Mọi người trong úy giải đều phì cười. Ân Lượng thở dài:
Ngũ lang có vì để mình ăn mặc tốt hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212249/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.