Trên quan đạo bụi bay mù mịt, hơn mười kỵ mã liên tiếp phi đến quan xá bên ngoài Hoa Thanh cung. Vương Hồng xoay người xuống ngựa, sải bước tiến vào quan đệ của hắn ở Ly Sơn, chỉ thấy bọn gia bộc đã chờ sẵn trong đại sảnh, nhưng, nhìn một vòng không thấy Vương Chuẩn.
Người đâu?
Bẩm A lang, Đại lang đã bị Dương trung thừa mời đi hỏi chuyện, đã mấy ngày không có ở đây.
Hắn dám?!
Vương Hồng tức thì nổi giận, mắng lớn:
Cái đồ thóa hồ này.
Do cấm vệ cố tình phong tỏa tin tức ở Trường An, Vương Hồng không biết nhiều về vụ án thích giá đêm Thất tịch, lúc này vội vàng sai người đi xin yết kiến. Tại trong sảnh đường hỏi chuyện xảy ra ở Ly Sơn gần đây, trải qua một khắc đồng hồ lo lắng không yên, không ngờ lại thấy Vương Chuẩn trở về.
Phụ thân!
Với công phu dưỡng khí của Vương Hồng, lúc này cũng không nén nổi niềm vui mừng khôn xiết, vội kéo nhi tử lại, nói:
Thư phòng đàm.
Vào đến thư phòng, việc đầu tiên Vương Hồng làm là cởi ngoại bào, lấy khăn lau người, vì vừa rồi hắn đã sợ đến mức toát cả mồ hôi lạnh.
Có bị tra tấn không?
Hắn dám?!
Vương Chuẩn nói,
Ta bồi Thánh nhân chọi gà bao nhiêu năm? Bọn họ dám dùng hình với ta sao?
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Xúi quẩy, ta cử tiến Pháp Hải, nhị thúc phụ trách giám sát tiền bạc chi tiêu cho việc mở rộng Hoa Thanh cung, nên bị nghi ngờ. Nhị thúc với đầu óc không minh mẫn kia, thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212218/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.