Nam Huân Điện.
Đã lâu không gặp Hữu tướng.
Cao Lực Sĩ đón Lý Lâm Phủ, hỏi:
Gần đây triều đình vì thứ hạng khoa cử tranh cãi kịch liệt, sao không thấy Hữu tướng xuất diện?
Bận khuyến nông xuân canh cùng nhiều quốc gia đại sự khác, chẳng rảnh để ý trò hề của lũ trẻ.
Quả đúng thế.
Cao Lực Sĩ gật đầu cười. Lý Lâm Phủ đương nhiên không để tâm đến khoa trường. Đại Đường còn bao việc lớn như quân điền, phủ binh, thuế khóa chưa xong, hà tất quan tâm chuyện tiểu nhi có đỗ Trạng nguyên hay không? Dù sao khoa này đã có hai ba hàn môn tử đệ đỗ bảng, không như năm Thiên Bảo thứ sáu
dã vô di hiền
. Khi quân thần gặp mặt, ngay cả Lý Long Cơ cũng khen hắn một câu.
Hữu tướng xử sự rất vững vàng.
Thánh nhân quá khen, cổ nhân nói 'trị đại quốc nhược phanh tiểu tiên', lão thần như bước trên băng mỏng, đâu dám hành xử bồng bột như bọn trẻ.
Có ít người trong chuyện xuân thí nhúng tay quá sâu, đã bị Lý Lâm Phủ cảnh cáo qua. ——
Tham lam đến mức không màng thể diện của Thánh nhân? Tiến sĩ đáng đỗ đã chẳng thiếu tên nào, giờ còn muốn đoạt cả Trạng nguyên? Tương Tác Giám vẫn do Thập Lang quản lý, chẳng lẽ không cho các ngươi lén san thư sao? Hà tất phải lộ liễu đến thế? Hãy đưa ra phương án khiến Thánh nhân hài lòng, bằng không...
Chỉ một động tác của hắn, nháo kịch nhanh chóng lắng xuống, giờ chỉ còn lại một chuyện nhỏ.
Đã không phế bỏ danh hiệu Trạng nguyên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212185/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.