Danh sách Tiến Sĩ rất ngắn, Dương Chiêu xem xong rất nhanh, liếc mắt lạnh lùng nhìn Dương Quang Kiều đang đứng bên cạnh. “Trung thừa?” Dương Quang Kiều bị nhìn đến mức bất an, dè dặt nói: “Ngoại trừ Cao Thích trượt, bảng này giống hệt như yêu cầu của Trung thừa.” Hắn vừa mới lập được một công lớn. Theo hắn nghĩ, lưu hắn lại ở Lễ bộ viện, là để đảm bảo tiểu lang quân Dương Huyên thi đỗ Minh Kinh. Nhưng Đạt Hề Tuần lại bảo bài thi của Dương Huyên quá kém, đề nghị hai năm sau mới lấy. Dương Quang Kiều lập tức báo cáo, Dương Chiêu liền mắng Đạt Hề Tuần một trận, “Hài nhi ta đỗ Tiến Sĩ cũng được, tên chuột nhắt đó dám làm trái ý ta sao?!”, Đạt Hề Tuần bất đắc dĩ, cuối cùng đành xếp Dương Huyên vào nhóm đứng đầu Minh Kinh. Vì thế, những lời đồn đại bên phía khoa Tiến Sĩ, Dương Quang Kiều không kịp để tâm đến. “Giống hệt?” Dương Chiêu giơ tay tát cho Dương Quang Kiều một cái, mắng: “Ngươi bị chơi rồi đấy, biết không? Việc đơn giản như vậy mà cũng để xảy ra biến cố.” “Thuộc hạ... không biết có biến cố gì? Bài thi của Cao Thích phỉ báng...” “Phỉ báng? Phụ thân của Tiết Bạch tên là Tiết Linh, ngươi biết không?” “Biết ạ.” Dương Quang Kiều vẫn chưa phản ứng kịp. “Vậy ngươi có biết tị huý trong khoa trường? Lúc ra đề sao không ngăn lại?” Dương Quang Kiều liên tục lắc đầu, nói: “Thuộc hạ không phải nhập sĩ qua khoa cử, Tiến Sĩ mỗi năm chỉ có vài người được thụ quan, thuộc hạ là nhờ môn ấm.” “Nương...” Dương Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212178/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.