Bên ngoài trường thi, tiếng trẻ con khóc không ngừng vang lên. “Phụ thân ơi!” “Khóc cái gì, hắn không phải là phụ thân chúng ta, không phải đâu!” Tiết Tiệm bận túi bụi, vừa bịt miệng đệ đệ, lại phải bịt luôn miệng muội muội. Cùng lúc đó, thật sự có mấy chủ nợ đang sai gia nhân đuổi theo Tiết Linh, quả thật trong số người đi thi cũng có vài kẻ quyền quý mê cờ bạc. “Thấy người đó chưa? Áo vải màu nâu, mắt nhỏ, mỏ nhọn.” Lão Lương chạy vài bước, khẽ nói với Khương Hợi đang cải trang thành người bán hàng rong, “Ta đưa người rời đi, ngươi bám theo hắn, xem là ai phái hắn tới.” “Được.” Lão Lương giơ tay ra hiệu, một số người của họ đang rải rác xung quanh lập tức tách đám chủ nợ ra. Những người này bề ngoài là người làm thuê, thực chất đều là thám tử, tay chân dưới quyền Đỗ Cấm và Đạt Hề Doanh Doanh. Khương Hợi lặng lẽ đi theo phía sau. Ra ngoài Hoàng thành, bên cạnh An Thượng môn, hai huynh đệ Điền Thần Công, Điền Thần Ngọc đang cười đùa với hai gã Tuần nhai sử của Kim Ngô Vệ, khiến cho chẳng ai trong số họ để ý đến Tiết Linh đang bị người kéo chạy vội vã. Khương Hợi có phần ghen tị với Điền thị huynh đệ, nghĩ nếu Tiết Bạch được ngoại phóng làm cao quan, thì liền có thể cho bọn họ một thân phận đường đường chính chính. Một mạch đến gần khu Đông thị, Lão Lương cố ý cắt đuôi tất cả người theo đuôi, dẫn Tiết Linh lẩn vào trong đám đông, biến mất không thấy. Bóng dáng gầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212175/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.