Quắc Quốc phu nhân phủ. Minh Châu vòng qua hành lang dài, bước vào khuê phòng thơm ngát.
Dao Nương.
Suỵt.
Dương Ngọc Dao đứng dậy, khoác thêm áo, ra ngoài bình phong, kéo Minh Châu sang phòng bên, nhỏ giọng nói:
Qua đây nói, đừng đánh thức hắn.
Nàng tự giác thú vị, không nhịn được cười, bồi thêm:
Đừng đánh thức đệ đệ của ta.
Vâng.
Minh Châu cũng thấy buồn cười, khẽ bẩm:
Là Dương Chiêu đến tặng lễ.
Ta không rảnh gặp hắn, về sau hắn lại cầu quan, cứ bảo hắn viết chức vị muốn nhậm vào lễ đơn, đỡ phải dài dòng.
Minh Châu nhận lệnh, xoay người định rời đi, thì nghe thấy động tĩnh từ sau bình phong, là Tiết Bạch đã thức dậy.
Đánh thức lang quân rồi sao?
Có phải là Dương Chiêu đến không?
Tiết Bạch hỏi,
Ta sẽ gặp hắn một chút.
Chiếc giường ở đây rất thoải mái, hắn ngủ một giấc thật sâu, vừa thức dậy đã cảm thấy thần thanh khí sảng, ung dung tự tại, trông chẳng khác nào nam chủ nhân của phủ đệ này vậy. Sau khi chỉnh trang xong, Tiết Bạch đến đại sảnh tiền viện gặp Dương Chiêu, phong thái càng giống như chủ nhân tiếp đãi khách.
Để Quốc cữu chờ lâu rồi.
Ấy, ta là Quốc cữu, ngươi cũng là Quốc cữu, huynh đệ với nhau không cần khách sáo như thế.
Dương Chiêu lại tỏ ra thân thiết như xưa, thậm chí muốn bước tới nắm lấy tay hắn, nhiệt tình nói:
Nhất định phải gọi ta là 'A huynh', ta lớn hơn ngươi vài tuổi, gọi ngươi là 'A Bạch', có được không?
Do A huynh làm chủ.
Sau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212141/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.