Cuối tháng Giêng, thời tiết dần ấm áp. Giờ Thìn, Đỗ Ngũ Lang đẩy cửa bước ra ngoài, ngáp một cái thật dài. Trong viện, vài tỳ nữ vừa phơi quần áo vừa ríu rít chuyện trò, như những chú chim hỉ thước vào mùa xuân. “Ta thấy, Thanh Lam còn nóng lòng dọn ra ngoài hơn cả Tiết lang quân, miệng thì nói không nỡ rời chúng ta, nhưng trong lòng đã coi mình như đại tỳ của Tiết gia rồi.” “Đổi lại là ngươi, ngươi không muốn sao?” “Không được nói nữa, nói nữa ta sẽ xé miệng ngươi!” “Hi hi, ta nói gì đâu, chỉ hỏi ngươi có muốn làm đại tỳ hay không thôi mà...” Đỗ Ngũ Lang dụi mắt bước về phía tiền viện, nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé đang đứng dưới mái hiên ngẩng đầu nhìn tổ chim hỉ thước bên trên, là Tiết Tam Nương đang tá túc tại Đỗ trạch. Hai má nàng bị nứt nẻ do giá lạnh mùa đông, đến giờ vẫn chưa lành, thân hình gầy gò, không rõ bao nhiêu tuổi, bình thường rất ít nói, đến cả tên nàng hắn cũng không biết. “Đỗ ca ca, mau nhìn, lại thêm một tổ nữa này!” “Ồ.” Đỗ Ngũ Lang cúi đầu, vội vã rời đi, cũng không hiểu tại sao bản thân lại thấy căng thẳng. Đến hoa sảnh, Lư Phong Nương đang ngồi thêu hoa cùng Liễu Tương Quân, Tiết Thất Nương và Tiết Cửu Nương chơi đùa bên cạnh. “Mẫu thân.” Đỗ Ngũ Lang bước lên hành lễ, “Mẫu thân bảo hôm nay ta đừng đến Phong Vị Lâu, có chuyện gì sao ạ?” “Tiết Bạch nói mình đi xa nhà, nhưng nghe đâu hắn đã cứu được Quắc Quốc phu nhân, giờ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212080/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.