Chiều đầu xuân, Đỗ trạch khôi phục yên tĩnh. Đỗ Hữu Lân đang đọc sách trong thư phòng, còn Tiết Bạch thì ở trên sân cường thân kiện thể. Khi tiếng gõ cửa vang lên, quản sự Toàn Thụy dẫn rất nhiều người tiến vào đệ nhị tiến viện. Tiết Bạch thả tảng đá trong tay xuống, đứng dậy, trông thấy một lão giả loạng choạng lao đến hành lang, liền nhận ra đây là quản sự của nhà Tiết Linh, tên là Tiết Canh Bá. Theo sau là Liễu Tương Quân và sáu đứa trẻ, tựa hồ vừa khóc xong. “Lục Lang.” “Đã xảy ra chuyện sao?” Tiết Canh Bá nghe câu hỏi trầm ổn này, do dự một chút rồi đáp: “Đúng vậy, A Lang bị người ta bắt giữ, tổ trạch cũng bị đoạt mất rồi.” Tiết Bạch hỏi: “Tại sao không tìm đến Tiết tướng quân ở Kim Ngô Vệ, mà lại đến tìm ta?” Tiết Canh Bá khổ sở nói: “Đại tông đã sớm nói qua, sẽ không quản A Lang nữa.” “Thế thì ta phải quản sao?” “Chuyện này…” Liễu Tương Quân bước lên trước, lo lắng nhìn Tiết Bạch một chút, trên mặt đầy vẻ hổ thẹn, nàng hạ giọng nói: “Lang quân lại đi đánh bạc, không những thua sạch tiền, mà còn nợ một khoản không nhỏ, chủ nợ đã tới chiếm lấy trạch viện… Ta thật vô dụng, năm mươi quan tiền kia cũng bị bọn họ cướp mất rồi.” Năm vạn tiền đồng đựng trong rương, phụ nhân này kỳ thực khó mà giữ được. “Bọn họ nói…” Liễu Tương Quân ngập ngừng, “Bọn họ nói Phong Vị Lâu của Lục Lang mỗi ngày thu đấu vàng, nên ngươi phải mang tiền đến trả nợ, nếu không sẽ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212075/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.